Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1494 :

Ngày đăng: 13:49 30/04/20


Mặc dù dì Cúc thấy tâm trạng của con gái mình kích thích một cách bất thường, nhưng bà vẫn không mất đi lí trí, mở miệng nói: “Nếu con đi theo mẹ, vậy thì con sẽ chỉ là một đứa con riêng không rõ thân phận. Con mà tìm một người bình thường thì còn đỡ, cứ sinh hoạt như thường, thế nào cũng sống được. Nhưng mẹ đã làm đầu bếp mười năm nay cho nhà giàu, mẹ nhìn thấy được, hào môn chỉ toàn những người chú trọng huyết thống. Nếu con là một người có thân phận không rõ ràng, ba mẹ ruột cũng không rõ ràng, vậy thì hào môn sẽ không mở rộng cánh cửa với con. Mẹ thấy con đi cùng với cậu bạn đẹp trai đó, mẹ biết, những người có thể tới tham gia buổi lễ ở Chiêm gia chắc chắn không phải người bình thường. Vì vậy, Vy Vy, mẹ của con chỉ có thể là phu nhân Đới gia, mà không phải mẹ!”



Vy Vy lập tức hiểu được ý của dì Cúc.



Vy Vy lắc đầu, nức nở nói: “Không có tác dụng gì đâu. Cho dù mẹ có lui bước để cầu toàn, từ bỏ quyền nuôi dưỡng con, con vẫn không có tên trong gia phả của Đới gia. Con có ở Đới gia thì vẫn là không có hộ khẩu. Ngoại trừ cái họ Đới, có cái tên Đới Vy Vy để chứng minh, con không có bất cứ một chút quan hệ gì với Đới gia.”



“Sao có thể thế được? Sao lại thế? Rõ ràng ba con đã hứa với mẹ nhất định ông ấy sẽ cho con sự sự cao quý và vinh danh!” Dì Cúc tỏ ra không dám tin: “Bọn họ có ngược đãi con thì vẫn phải cho còn cái thận phận này chứ! Dù thế nào thì con cũng là con gái của nhà họ Đới mà!”



“Vô dụng thôi. Phu nhân đã tự sinh được con trai, Đới gia đã có người thừa kế, mẹ cảm thấy sự tồn tại của con còn có ý nghĩa gì với Đới gia chứ?” Vy Vy cười tự giễu: “Nếu ở Đới gia còn có đường thoát, sao con phải bỏ gần lấy xa, đi học nước ngoài? Bây giờ con trai của ba và phu nhân đã hơn hai tuổi, Đới gia đã có người thừa kế, sao lại sẽ để ý tới sự sống chết của một đứa con riêng chứ? Nếu không sao phu nhân lại uy hiếp con? Đới gia của bây giờ đã không còn là Đới gia khi con còn nhỏ nữa. Cả Đới gia bị tách ra, số tài sản mà ba thừa kế được cũng đã tiêu gần hết rồi, bây giờ đang đi tìm cơ hội đầu tư ở khắp nơi. Bọn họ cũng thấy con thường đi cùng với đại thiếu gia của Văn gia, mới dùng cách này để uy hiếp con nghe theo sự chi phối của họ.”



“Lúc nhỏ chiêu này rất có tác dụng. Vì muốn hỏi thăm ra tin tức của mẹ, bọn họ bảo gì thì con sẽ nghe nấy, làm trái với ý muốn của mình, giữ lấy bộ mặt cho họ. Nhưng về sau, con mất đi cái tác dụng ấy, thế là con bị ghét bỏ. Những lúc cần xin tiền học phí, con toàn phải nhân lúc nhiều người để mở miệng, bởi vì như vậy, phu nhân và ba mới không nuốt lời.”



“Dần dần con hiểu ra được. Thân phận này không có bất cứ ý nghĩa gì với con cả. Chẳng phải bây giờ con vẫn tốt lắm sao?” Vy Vy nhìn dì Cúc bằng ánh mắt đẫm lệ: “Họ gì cũng không sao. Mẹ, đến lúc này con còn không biết mẹ tên gì, họ gì. Bởi vì không ai nói cho con biết!”



Dì Cúc nghẹn ngào giải thích: “Mẹ họ Ngô, tên là Ngô Cúc. Ở đây bọn họ đều gọi mẹ là dì Cúc.”




Người mà mấy người bọn họ không tra ra được thân phận đó lại ở đây.



Năm đó, Ngô Cúc dùng chứng minh thư giả để sinh con, vì vậy mọi manh mối cắt đứt ở bệnh viện kia.



Mười mấy năm trước, sinh con trong bệnh viện của những thôn xã nhỏ không cần kiểm tra quá nghiêm ngặt.



Vì vậy mới để Ngô Cúc dùng thân phận giả sinh ra Vy Vy.



Đây cũng là nguyên nhân mà mấy người Văn Gian Thanh vẫn không tra ra được, nếu không thì sao lại không tìm thấy người được chứ?



Bây giờ nghe Vy Vy nói thế, Văn Gian Thanh lập tức rất sốt ruột, cậu giơ tay định đẩy cửa vào.



Hạ Thẩm Châu nhanh tay nhanh mắt ngăn cản Văn Gian Thanh, nói nhỏ: “Chúng ta không nên vào.”