Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1501 :
Ngày đăng: 13:49 30/04/20
Nghe Vy Vy nói vậy, sắc mặt Đới tiên sinh sa sầm.
Xem ra đứa con gái này đúng như lời đồn, không ai khống chế được nữa rồi.
Nếu con cờ này đã không thể khống chế, vậy thì chỉ có thể vứt đi mà thôi.
Đới tiên sinh cúi đầu ngẫm nghĩ, lại nói: "Con có thể tìm được mẹ mình, ba cũng rất vui cho con."
Vy Vy lại cười nhạt.
Nếu không phải ông ta vẫn luôn giấu diếm tin tức về mẹ, cớ gì mình lại giống như ruồi mất đầu, không có manh mối chứ?
Về chuyện này, Đới tiên sinh và Đới phu nhân đã biết trước, hơn nữa nói năng thận trọng với người ngoài, vì vậy làm cách nào Vy Vy cũng không biết tin về mẹ đẻ.
Nếu không thì sao cô bị động đến thế?
Đới tiên sinh nói tiếp: "Nếu con đã có dự định của riêng mình, thì ba cũng không tiện nói không. Nhưng con từng mang họ Đới, muốn tách khỏi nhà họ Đới, tuy không phải không thể, nhưng mà..."
Vy Vy thầm kêu lên trong lòng: Đến rồi đến rồi, cuối cùng cũng bắt đầu ra điều kiện rồi!
Vy Vy cũng không ngại.
Chỉ cần có thể thuận lợi thoát ly, chỉ cần mình có thể sống một cách trong sạch trên đời này, cô không ngại trả giá.
Điều kiện tiên quyết là đối phương không dùng công phu sư tử ngoạm. Quả nhiên, Đới tiên sinh lại mở miệng: "Nghe nói dạo này con rất thân với thiếu gia nhà họ Văn. Đây là chuyện tốt, ba rất hài lòng. Từ sau khi nhà mình tách ra, những gì được chia cho nhà mình cũng không nhiều, mấy năm nay đầu tư thất bại, nên chẳng còn bao nhiêu tiền. Vốn định giữ lại cho con một khoản, sau này con trưởng thành, dù gả cho ai thì cũng có một phần của hồi môn."
Vy Vy híp mắt nhìn Đới tiên sinh. Đới tiên sinh nói tiếp: "Tiếc là mấy năm nay liên tục thất bát. Ba đúng là không có tài đầu tư. Nhưng nhà họ Văn rất am hiểu về đầu tư, đầu tư vào ngành nào cũng thu về bộn tiền. Con rời khỏi nhà họ Đới, ba cũng không nói được gì, nhưng con có thể nể tình cha con của chúng ta, giúp ba một việc, nhờ nhà họ Văn nâng đỡ ba một tay? Đợi ba kiếm được tiền, sau này con gả đi, cũng cho con một phần của hồi môn phong phú?"
Vì nụ cười của Thẩm Hà quá kì dị, Đới tiên sinh và Vy Vy đều có cảm giác khó hiểu không nói ra lời.
Ông ta miễn cưỡng đáp: "Đúng vậy."
"Chuyện này ấy à. Đơn giản". Thẩm Hà lập tức nói.
"Chị!". Vy Vy nôn nóng, buột miệng: "Không được...". Thẩm Hà khoát tay, ý bảo Vy Vy đừng lo lắng, tiếp tục nói với Đới tiên sinh: "Nếu nhà họ Đới định dùng việc bỏ Vy Vy làm cái giá, đổi lấy một chân đầu tư, tất nhiên tôi phải thỏa mãn nguyện vọng của ông. Nhưng về dự án đầu tư, sẽ là chỉ định, chứ không tùy ý các ông lựa chọn. Ông có đồng ý điều kiện này không?"
Đới tiên sinh nghe Thẩm Hà nói vậy, lập tức sướng rơn: "Thật sao? Đại tiểu thư đồng ý rồi?"
Thẩm Hà mỉm cười nói: "Chuyện nhỏ này có gì khó đâu? Nhưng chuyện Vy Vy tách khỏi nhà họ Đới..."
Thẩm Hà cố tình ngừng một chút.
Đới tiên sinh lập tức rút trong cặp ra một túi văn kiện, cung kính đưa cho Thẩm Hà: "Đây bản tuyên bố của tôi, cho phép Vy Vy rời khỏi Đới gia, đồng thời đổi thành họ Ngô."
Thẩm Hà nhận lấy, mở ra đọc lướt một lượt, sau đó giao văn kiện cho Cung Tử Á đứng sau: "Tử Á, đi xử lý việc này. Hai ngày đủ không?"
"Đủ rồi". Cung Tử Á lập tức nhận lấy, nói: "Tớ đã đánh tiếng rồi, chưa đến hai ngày, một ngày là đủ! Ngô Vy Vy tiểu thư, xin hãy đi theo tôi."
Vy Vy ngẩn người, cô không ngờ sự việc lại được giải quyết đơn giản nhanh gọn như vậy, vẫn còn mờ mịt rời đi cùng Cung Tử Á.
Ra đến cửa, Vy Vy vẫn lo lắng hỏi: "Chị Tử Á, chị không định làm thật chứ?"
"Tất nhiên là thật!". Cung Tử Á cười đáp: "Chị biết em đang lo lắng điều gì. Em cảm thấy nhà họ Đới có thể lợi dụng được đại tiểu thư nhà chúng ta sao? Ngốc ạ! Em tưởng đầu tư kiểu gì cũng có lời sao?". Nói xong, Cung Tử Á nham hiểm liếc mắt nhìn bên trong.