Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1529 :
Ngày đăng: 13:49 30/04/20
Sùng Minh nghe Thẩm Lục nói thế, hình như không chút ngoài ý muốn.
Sùng Minh khẽ ho một tiếng, nói: “Nếu đều là hiến thân, chi bằng suy nghĩ hiến thân cho tôi? Tôi có thể cho cậu, nhiều hơn so với tên mập đó! Hắn ta có thể cho cậu, tôi đều có thể cho cậu, hắn không thể cho cậu, tôi cũng có thể cho cậu!”
Thẩm Lục nắm lấy bồn hoa tươi bên cạnh, ném qua phía Sùng Minh, sắc mặt tái méc.
Sùng Minh buồn cười: “Tính khí thật lớn.”
Nói xong câu này, Sùng Minh lại bổ sung thêm câu: “Nhưng tôi thích.”
Thẩm Lục trừng mạnh Sùng Minh một cái, cầm lấy hợp đồng liền quay người rời khỏi.
Đi đến cửa nhà vệ sinh, Sùng Minh đưa tay chặn lối đi của cậu ta, than nhẹ một tiếng, nói: “Được thôi được thôi, tôi thừa nhận tôi nói sai! Khụ khụ, cậu tính làm sao? Cậu không phải là loại người vì kiếm tiền mà trả giá bằng thân thể mình.”
Nghe Sùng Minh nói thế, sắc mặt Thẩm Lục mời dễ cói được chút, thấp giọng nói: “Tên mập đó muốn chạm vào tôi, cũng không phải ngày một ngày hai. Giao thiệp mấy lần với ông ta, ông ta một lần cũng không đạt được. Lần này, lại sao có thể để ông ta đắc thắng chứ?”
Sùng Minh nhướng mày, nói: “Thế cậu tính như thế nào?”
Thẩm Lục hất cằm dưới cao ngạo, nói: “Sáng không được thì dùng tối vậy. Tối không được thì dùng âm. Âm hiểm một lần không được thì hai lần!”
Sùng Minh nghe câu trả lời của Thẩm Lục, liền cười vui hớn hở nói: “Đúng đúng đúng đây mới là người mà tôi thích!”
Thẩm Lục lần nữa liếc ngang Sùng Minh.
Ánh mắt sắc bén.
Trong mắt Sùng Minh lại cảm thấy mị hoặc chúng sinh. Không chờ Thẩm Lục nổi nóng, Sùng Minh liền thấp giọng nói: “Yên tâm đi. Không để tôi biết thì thôi. Nếu đã để tôi biết được ý đồ của tên lão khốn kiếp này, tôi không để ông ấy đạt được, hơn nữa chuyện của cậu cũng sẽ thuận lợi mà làm xong cả. Không phải thích chơi trò ngu lang sao! Loại chuyện này rất đơn giản!”
Sùng Minh than nhẹ một tiếng, liền kéo áo cậu ấy: “Được rồi được rồi xem như tôi sợ cậu. Tôi không ép cậu, nhưng tôi cũng sẽ không từ bỏ dễ dàng.”
“Ừm.” sắc mặt Thẩm Lục như thường.
Đối thoại như thế, không biết xảy ra bao nhiêu lần.
Sùng Minh chính là có mỗi điểm này tốt.
Nói được làm được.
Mặc dù trong mắt người đời, cậu ta là sự tồn tại cứ như ác ma địa ngục vậy.
Nhưng khi đối diện Thẩm Lục, cậu ta vẫn cho Thẩm Lục phần kiên nhẫn và dịu dàng chỉ còn lại không bao nhiêu đó.
Trong khi hai người đang nói chuyện, cửa phòng kế bên kêu lên, sau đó có người nhanh chóng rời khỏi, đến gõ cửa phòng của Sùng Minh.
Khóe môi Sùng Minh khẽ nhếch, nói với Thẩm Lục: “Được rồi, cậu có thể đem những chứng cứ này đi uy hiếp tên mập đó. Nếu như tên mập đó còn không biết tốt xấu, tôi không ngại tìm người cắt đầu hắn ta.”
Thẩm Lục bước nhanh đến cửa, mở cửa phòng ra, liền thấy một thanh niên trẻ đẹp, cung kính mà đưa một cái USB đến trước mặt Thẩm Lục.
Thẩm Lục ý thức mà nhận lấy, người con trai đó không nói một chữ, quay người liền rời khỏi.
Thẩm Lục không kiềm được mà khiếu nại Sùng Minh: “Thuộc hạ của cậu rốt cuộc có bao nhiều người tài?”
“Hơ hơ, tôi cũng không biết.”Sùng Minh mĩm cười, cười tà mị đến thế: “Muốn làm việc cho tôi, quá nhiều đi. Tất nhiên, làm việc cho tôi, cũng đồng nghĩa lấy được đủ lợi ích từ tay tôi. Chuyện nhỏ như vậy, tôi làm sao quan tâm chứ? Thẩm Lục, tôi vẫn câu nói đó, chỉ cần cậu đồng ý, lực lượng của tôi, đều có thể cho cậu sử dụng cả!” con ngươi Thẩm Lục liền co rút mãnh liệt.