Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 1538 :
Ngày đăng: 13:49 30/04/20
Thẩm Lục lái xe đưa Sở Nhã Quân đi đến bệnh viện để khám mặt trước.
Đối với con gái mà nói, mặt là bộ phận rất quan trọng.
Cũng may chỉ là vết thương ngoài da, vả lại cũng không bị rách da, nếu không thì phiền phức rồi.
Bệnh viện cho thuốc tiêu viêm, về nhà bôi một chút, về cơ bản liền không có việc gì rồi.
Ba ngày sau, Sở Nhã Quân liền sớm đến công ty báo cáo.
Đại khái là có sự so sánh với cô minh tinh trước, sự nhiệt tình thân thiện của Sở Nhã Quân trong nháy mắt liền chiếm được thiện cảm của toàn công ty.
Đặc biệt lúc đồng nghiệp trong tổ quảng cáo nghe nói Sở Nhã Quân và tổng giám đốc Thẩm của bọn họ là bạn bè, đều lộ ra vẻ mặt kiểu thì ra là thế.
Bọn họ thật ra muốn ngồi lê đôi mách một chút về mối quan hệ giữa cô Sở Nhã Quân này và tổng giám đốc Thẩm, nhưng nghĩ một chút vẫn còn có Sùng Minh tiên sinh khí phách vô cùng, thế là không giám ngồi lê đôi mách nữa.
Trên dưới công ty ai mà không biết, tổng giám đốc nhà mình đã bị Sùng Minh chụp lại rồi chứ.
Hơn nữa, ý đồ của Sùng Minh đối với tổng giám đốc Thẩm, đó là điều rất rõ ràng.
Chỉ là tổng giám đốc nhà mình từ trước đến nay không tiếp chiêu mà thôi.
Có điều, chuyện này cũng khó nói.
Trước kia bên cạnh tổng giám đốc luôn không có phụ nữ vây quanh, hiện tại cuối cùng lại quen biết một người bạn khác giới, khó nói là không có chuyện gì.
Vì thế, mọi người đều chờ xem.
Sở Nhã quân rất nhiệt tình, rất tích cực, làm quen với tất cả mọi người trong công ty, rất nhanh đã trở nên rất quen thuộc, vì thế việc chụp ảnh cũng rất thuận buồm xuôi gió.
Thẩm Lục lập tức dở khóc dở cười: “Tôi sợ cô không có tiền ăn cơm, nên đến làm từ thiện. Thế nào? Không nhận?”
“Nhận chứ nhận chứ, nhất định nhận.” Sở Nhã Quân cười hì hì nói: “Tổng giám đốc đẹp trai như thế này mời cơm, nếu tôi từ chối thì tôi thật là quá không biết điều rồi.”
Thẩm Lục bật cười, chờ Sở Nhã Quân rửa mặt sạch, bôi kem dưỡng da xong mới đứng dậy nói: “Đi thôi, tối nay muốn ăn gì đều được, tôi mời.”
Sở Nhã Quân lập tức kêu lên một cách đầy hưng phấn: “Tôi muốn ăn lẩu.”
“Được.” Thẩm Lục hào phóng trả lời: “Nhà hàng lẩu Nhất Nhất?”
“Được.” Sở Nhã Quân xoay một vòng tại chỗ: “Tôi thích ăn lẩu.”
Thẩm Lục nhìn Sở Nhã Quân, trong đầu bỗng nhiên nghĩ tới Thẩm Thất, cũng không biết Thẩm Thất dạo này thế nào rồi.
Mấy ngày trước lúc gọi video, Tiểu Thất còn nói đợi xong việc bên kia sẽ về nước để phát triển.
Cũng không biết lúc nào mới về.
Sở Nhã Quân nhìn thấy Thẩm Lục thất thần, giơ tay khua khua trước mặt Thẩm Lục: “Ê, ê, ê, hoàn hồn, hoàn hồn đi. Đang nghĩ cái gì mà say mê thế.”
“Tôi đang nhớ em gái tôi.” Thẩm Lục thuận miệng trả lời: “Nó hiện tại đang ở nước ngoài, chắc phải rất lâu nữa mới quay về.”
Sở Nhã Quân ồ một tiếng, nói: “Thực ra tôi rất ngưỡng mộ em gái anh.”
“Sao lại nói thế?” Thẩm Lục kinh ngạc nhìn cô.
“Bởi vì cô ấy có một người anh trai tốt như thế này a. Cho dù đang ở nước ngoài, cũng luôn lo lắng cho cô ấy. Có người lo lắng cho mình chính là một loại hạnh phúc.” Sở Nhã quân cảm khái nói: “Có lúc tôi cũng rất hi vọng có người sẽ lo lắng cho mình.”