Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 1554 :

Ngày đăng: 13:50 30/04/20


Sở Nhã Quân không dám trái lời Trịnh thiếu gia, nhưng bây giờ kêu cô đi hãm hại người bạn tốt lúc trước của mình, cô thực sự có chút không thể ra tay được.



Ý nghĩa trong lòng của Sở Nhã Quân, tưởng rằng đã che giấu rất tốt, nhưng lại không biết rằng trong mắt Trịnh thiếu gia đã biết rõ điều đó.



Trịnh thiếu gia thấy Sỡ Nhã Quân không lên tiếng, nên cũng không miễn cưỡng cô, ông ta sẽ dùng hiện thực để nhắc nhở Sở Nhã Quân.



Quả nhiên, những ngày sau đó, Những ưu đãi trước đây của Sở Nhã Quân dường như trong một đêm đã bị tiêu hủy.



Ban đầu, cô còn có thể dùng phòng trang điểm cho riêng mình.



Bây giờ đã bị tổ đạo cụ mượn cớ tháo dỡ ra, chuyển tay cho diễn viên khác dùng.



Ban đầu, cô đóng phim rất ít bị NG, nhưng đạo diễn gần đây càng lúc càng bực mình với cô ấy, luôn bới móc sự sai lầm, không ngừng bắt cô đóng lại.



Còn những diễn viên nhỏ không bằng cô, ai ai cũng lấy đi nguồn “Tài nguyên” ban đầu thuộc về cô.



Trong thời gian này, Trịnh thiếu gia hiếm khi đi tìm Sở Nhã Quân, ánh mắt của những người đó đều loé sáng, đều tưởng rằng Trịnh thiếu gia đã chán ngắt Sở Nhã Quân, Sở Nhã Quân đã là một quá khứ rồi, cho nên còn ai muốn nịnh nọt cô ấy?



Những ngày gần đây của Sở Nhã Quân có thể nói sống rất khó khăn.



Cuối cùng, Sở Nhã Quân sau khi bị một diễn viên nhỏ chặn trong nhà vệ sinh và tát một bạt tay, Sở Nhã Quân không còn chịu đựng nỗi, quyết định đi tìm Trịnh thiếu gia để kiện cáo.



Ban đầu, Sở Nhã Quân còn muốn cấu kéo một chút với Trịnh thiếu gia.



Cho nên mới cắn răng chịu đựng không chủ động tìm Trịnh thiếu gia.



Tuy nhiên bây giờ, cô thay vì cấu kéo Trịnh thiếu gia, lại bị Trịnh thiếu gia “Dắt mũi.”



Sở Nhã Quân cho dù không can tâm cũng phải cam chịu.



Ngày hôm nay. Thời tiết không được tốt lắm, ngoài trời đang mưa nhỏ.



Sở Nhã Quân đứng rất lâu trước cửa câu lạc bộ mà Trịnh Thiếu gia thường xuyên đi đến, cô tìm không được Trịnh thiếu gia, do đó ngoại trừ ở đây chờ đợi ra cũng không còn cách nào khác.



Thế nhưng, Trịnh Thiếu gia không đến hoặc có đến cũng không chịu gặp mặt.
Cô đã cảm thấy rằng toàn bộ lòng tự trọng của mình đã bị Trịnh thiếu gia đập tan nát hết.



Từ nay trở đi, cô không còn tư cách nào để đàm phán với Trịnh thiếu gia.



Trịnh thiếu gia bắt cô làm gì thì cô cần phải làm theo.



Nếu không, kết cục của cô sẽ không được tốt.



Thẩm Lục, cho xin lỗi.



Sở Nhã Quân đây xin lỗi anh, em cũng không còn cách nào khác, nếu em không làm theo lời Trịnh thiếu gia, thì sự nỗ lực trước giờ của em đều trở nên vô nghĩa! Trở thành ảnh hậu là ước mơ của Sở Nhã Quân, cô không muốn dễ dàng buông bỏ ước mơ đó.



Cho nên, đành xin lỗi anh vậy.



Thẩm Lục, nếu trách thì nên trách anh không nên có khuôn mặt sắc nước khuynh thành như vậy, nên trách Trịnh thiếu gia đã để mắt đến anh!



Đừng có Trách Sở Nhã Quân đây!



Sở Nhã Quân hai tay nắm chặt lại và đôi mắt bỗng mở to lên.



Sở Nhã Quân hiện giờ, ánh mắt không có một chút ôn hòa nào, thay vào đó là sự lạnh lùng và lòng tham vô đáy.



Sở Nhã Quân lúc trước đã chết rồi, Sở Nhã Quân hiện giờ, chỉ vì tương lai của cô mà chiến đấu!



Sở Nhã Quân đứng dậy và toàn người ướt sũng cứ thế mà đi đến phòng thay đồ.



Cô ta biết được, Trịnh thiếu gia không cho cô nhiều thời gian.



Cô nhất định phải lên kế hoạch.



Nhất định phải nghĩ ra cách, đưa Thẩm Lục vào giường Trịnh thiếu gia.



Chỉ có như vậy, cô mới có thể tiếp tục dựa vào quyền lực và nguồn “Tài nguyên” của Trịnh thiếu gia, để sống lâu trong làng giải trí được. Sở Nhã Quân thay xong quần áo, và lấy điện thoại mình gửi tin nhắn cho Thẩm Lục: “Anh Thẩm Lục, em báo cho anh một tin, em nhận được kịch bản mới rồi, là vai nữ chính, bộ phim thời kỳ bao cấp, em chắc có thể đánh lọt vào vòng tranh giải thưởng phim trong nước. Em đã đặt một phòng ở khách sạn, anh hãy đến đây ăn mừng chung với em!”