Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 205 :

Ngày đăng: 13:31 30/04/20


Một sự thật nào đó



Hóa ra đúng là Thôi Nguyệt Lam đã nắm được điểm yếu của Khương Tiểu Khương trong tay.



Nên Khương Tiểu Khương không thể không đi hãm hại Thẩm Thất



Dù sao, việc bị cấm thi suốt đời so với việc ngồi tù, cấm thi vẫn là dễ chịu hơn nhiều.



Cô ta có thể không làm nhà thiết kế, và chọn công việc nghành nghề khác.



Nhưng nếu đã ngồi tù, cuộc đời cô ta sẽ mang theo vết dơ bẩn, e là kiếp sau cũng khó mà lấy được chồng tử tế.



Cho nên, Khương Tiểu Khương lựa chọn cùng chung một ruộc với Thôi Nguyệt Lam, giúp kẻ ác ức hiếp người lành là đúng thôi.



Nhưng mà, chiêu này của Thôi Nguyệt Lam, thực chất là ai đã dạy cho cô ta vậy?



Bây giờ các thí sinh đều không được mang điện thoại và máy tính, không được liên lạc với bên ngoài.



Vậy, chỉ có thể đích thân đến đây tiếp xúc với cô ta, mới có thể.......



Mà người có thể đến được chỗ này, ngoài trừ mấy CEO và các nhà thiết kế chính, thì không còn ai khác nữa.



Vậy, người đó là ai đây?



Người có tâm tư và mưu lược sâu sắc đến vậy.



Anh ta, có thể là Hạ Nhật Ninh không?



Chỉ cần nghĩ đến điều này, Thẩm Thất lại không kìm chế được suy nghĩ lung tung.



Không hiểu vì sao, càng nghĩ lại càng thấy người bí ẩn đứng đằng sau, tự nhiên thấy hao hao rất giống Hạ Nhật Ninh.



Nói về bụng dạ đen tối, Hạ Nhật Ninh thì đúng là người quá đỉnh rồi.



Nói về thủ đoạn, độc ác tài phiệt Hạ Nhật Ninh tuyệt đối là đỉnh của đỉnh.
Đối phương nhìn Phùng Mạn Luân kinh ngạc: “tôi nhớ là anh theo chủ nghĩa không kết hôn mà.”



“Đúng đấy, tôi theo chủ nghĩa không kết hôn. Bất kỳ một nhân tố nào trở ngại đến sự nghiệp của mình tôi cũng sẽ xóa bỏ hết. Nhưng nếu hôn nhân có lợi cho sự nghiệp, thì tôi cũng không ngại một lần được xuống mộ.” Phùng Mạn Luân cười nhẹ: “anh cảm thấy trên đời này, có một người con gái nào, có thể trói được tôi sao?”



Đối phương lắc đầu: “rất khó, loại người đáng sợ như anh, sẽ không thể động lòng vì bất cứ người con gái nào, ai lấy anh người đó xui xẻo.”



Phùng Mạn Luân cười nhẹ, nhưng lại không hề nói gì.



Biệt thự nhà họ Hạ



Hạ lão phu nhân xem kỹ lại cả quá trình Thẩm Thất biện hộ cho mình, gật gật đầu nói: “con nha đầu bé nhỏ này, thật là ngoài dự kiến của ta. Tâm tính kiên định này, không tệ, khí chất này đúng là phù hợp làm đương gia chủ mẫu. Xem ra dưới sự áp bức của Thẩm Cương, lai khiến con bé học được không ít điều đấy.



Người quản gia đứng bên cạnh, cúi đầu nói: “vậy lão phu nhân, bà có cảm thấy việc lần này, là phu nhân làm chứ?”



“Có phải cô ta làm hay không còn chưa chắc chắn. Cái tên Quốc Tường khốn khiếp kia, lâu nay vẫn là thương vợ thương đến nỗi không biết trời đất. cũng không loại trừ là thủ đoạn của con trai ta.” Hạ lão phu nhân tuy không ưa con dâu của mình, nhưng đối với con trai lại rất khoan dung.



Quản gia Hòa cười tủm tỉm nói với bà: “đàn ông nhà họ Hạ này đều rất si tình, đây là tổ tiên đã truyền lại. Tiên sinh cũng là giống lão gia đấy. Năm đó nhà lão gia khóc mếu khêu gào muốn lão gia nạp thiếp, nhưng lão gia đã cố chống lại mọi áp lực, nhất quyết không chịu, suốt đời này chỉ sống hòa hòa mỹ mỹ cùng bà.”



Hạ lão phu nhân cười òa lên, nói: “đúng là thế thật. Năm đó khi ta còn chưa sinh được Quốc Tường, nhà Hạ gia không biết đã gây bao nhiêu áp lực, thậm chí cha của lão gia còn uy hiếp sẽ tước quyền thừa kế của ông. Năm đó nhà Nhị gia còn đẻ liên tiếp bốn cậu con trai, chi nhà mình suýt nữa thì thành cổng thông tin bị mọi người bới móc tơi bời.



Quản gia tiếp tục nói: “nói trắng ra, vẫn là lão phu nhân có phúc. Chẳng phải cuối cùng bà cùng mở mày mở mặt, sinh được tiên sinh sao? Lão gia cũng ngồi vững bảo tọa của người kế thừa rồi sao?”



Hạ lão phu nhân gật gật đầu: “cũng chính là lẽ đó. Cho nên, nếu nha đầu Thẩm Thất đó sinh cho nhà họ Hạ ta đứa con dù trai hay gái, ta cũng coi như thở phào nhẹ nhõm. Cho dù mẹ chồng rắc rối của nó có kén chọn đến mấy, cũng không thể vượt qua được quy định nhà họ Hạ.



“Xem ra lão phu nhân thật sự đã thích nha đầu này rồi đó, đâu đâu cũng nghĩ cho nha đầu này rồi.” quản gia Hòa đưa cho bà cốc trà thơm.



Hạ lão phu nhân cười rồi đỡ lấy cốc trà: “một đứa con gái ngoan, ai cũng sẽ thích thôi. Nha đầu này, phong cách hơi có chút giống ta hồi trẻ đó.”



“E là thiếu giá cũng thật lòng với cô bé này rồi.”quản gia Hòa tiếp tục nói: “nhìn xem ánh mắt căng thẳng của thiếu gia kìa. Bao nhiêu năm rồi, cũng chưa thấy thiếu gia căng thẳng đến thế.”



Hạ lão phu nhân cười càng vui mừng: “ừ, ta đã không được chọn con dâu, giờ việc chọn cháu dâu, nhất định ta phải làm rồi!”



“Cho nên, bà mới gọi điện cho bộ Thương Vụ, xúc tiến việc trao đổi giữa thiếu gia và Phùng đại thiếu gia?” quản gia Hòa hỏi: “chả phải bà nói không tham dự những việc này rồi sao?”