Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 293 :
Ngày đăng: 13:32 30/04/20
Bữa cơm này Thẩm Thất đã hao tổn nhiều tâm tư, nhất thiết phải cố gắng chăm sóc được khẩu vị của từng người.
Hạ lão phu nhân do tuổi tác đã cao, ăn không được những món ăn nhiều dầu mỡ, cho nên những món ăn đầu Thẩm Thất đã lựa chọn làm món ăn thanh đạm để kích thích sự thèm ăn.
Chính giữa là vì săn sóc cho Hạ Quốc Tường và Vưu Tâm Nguyệt.
Họ lâu rồi không về nước, cho nên Thẩm Thất cho lên những món ăn trong nước đặc biệt kinh điển nhưng cách nấu lại rất khó.
Chỉ có món ăn nước mình mới là chính thống, cũng xem là một đặc sắc.
Món ăn sau, lại dựa theo khẩu vị của Hạ Nhật Ninh và Hạ Nhật Kỳ làm chủ.
Trái cây sau bữa ăn cũng có rất nhiều chủng loại.
Thẩm Thất vì những trái cây này cũng để tâm không ít.
Đặt tới mấy chục loại trái cây, sau đó dựa theo lượng đường và hàm lượng phối hợp tốt, lấy những tạo hình khác nhau đẩy tới phía bên cạnh của riêng từng người.
Hạ lão phu nhân lấy trái cây trung tính làm chủ để giữ ấm bổ dưỡng.
Hạ Quốc Tường và Vưu Tâm Nguyệt thì lấy trái cây tươi làm chủ để ăn ngon miệng và dễ tiêu hóa
Cho Hạ Nhật Kỳ và Hạ Nhật Ninh là những trái cây chủ yếu giúp cho tiêu hóa, làm tăng cường tinh thần và bổ sung khí huyết.
Hạ lão phu nhân rất vừa ý cháu dâu này.
Đứa bé này vì muốn được hờ, trái cây cho Hạ lão phu nhân đều được là kiểu dáng động vật nhỏ.
Con khỉ con, con thỏ con, con nào con nấy cũng giống như thật vậy.
Mà mâm quả cho Hạ Quốc Tường và Vưu Tâm Nguyệt lại được làm thành phong cảnh, một ngôi nhà Hạ gia được rút nhỏ trong bức ảnh, sử dụng bằng những trái cây được lắp ráp đặt sẵn. Như vậy, ăn hết mâm trái cây này, cũng coi như hiểu rõ được đường đi và kiến trúc của ngôi nhà dinh thư Hạ gia.
Và trái cây của Hạ Nhật Kỳ và Hạ Nhật Ninh, được xếp thành một con đường tài phú.
Mỗi lần ăn một miếng trái cây thì sẽ thông quan trái cây kế tiếp, rất đầy tính tinh thần trò chơi.
Không thể không nói, về mặt trái cây, Thẩm Thất thật sự rất tốn tâm tư.
Hạ lão phu nhân cười hi hí nhìn về phía Thẩm Thất, khỏi phải nói quá hài lòng rồi.
Nếu Thôi Nguyệt Lam là em gái có quan hệ máu muội với anh ấy, anh ấy sẽ nuông chiều tới cùng.
Thế nhưng Thôi Nguyệt Lam không phải.
Với lại còn đối với anh ấy có suy nghĩ không thể tả được, cộng thêm ba mẹ không phân biệt trắng đen muốn tác hợp họ, càng khiến cho Hạ Nhật Ninh xa lánh vô ý thức.
Ngày hôm đó, Văn Nhất Phi nói chuyện với Phạm Thành và Phạm Ly, đích thực đánh thức Hạ Nhật Ninh.
Cho dù anh ấy rất thương Thôi Nguyệt Lam, cũng không thể vượt qua Thẩm Thất được!
Đây là sắc lệnh!
Một bên khác, sau khi Hạ Quốc Tường dẫn Thẩm Thất tới sảnh phụ bên cạnh, Hạ Quốc Tường nhìn chằm chằm vào Thẩm Thất nói: “Ngồi xuống đi”
“Dạ, thưa ba.” Thẩm Thất ngoan ngoãn ngồi yên theo đúng phép tắc, thanh lịch tao nhã, lễ nghi tới gần hoàn mỹ.
Dù cho Hạ Quốc Tường người có thành kiến với Thẩm Thất cũng phải gật đầu hài lòng.
Cô bé này, đích thực rất rốt.
Nói thẳng ra, nếu không có Thôi Nguyệt Lam, ông ấy cũng không để bụng Hạ Nhật Ninh đến chung với cô bé này.
Tiếc rằng, ông ấy càng thương Thôi Nguyệt Lam hơn.
“Thẩm Thất.” Hạ Quốc Tường nhẹ nhàng mở lời: “Nghe nói con gả cho Nhật Ninh, chỉ là một sự hiểu lầm?”
Thẩm Thất trong lòng thầm kêu khổ: Đến rồi đến rồi, cuối cùng cũng tới bước này!
Cửa ải này, cô ấy đã chuẩn bị rất lâu.
Nhưng mà thật sự tới thời khắc bị xét hỏi, Thẩm thất quả là có cảm giác mình như bị treo trên lò giá được đuông nướng vậy.
“Dạ, thưa ba.” Thẩm Thất cố gắng không khiến cho giọng mình run rẩy: “Thế nhưng, đó đúng là một sự trùng hợp đẹp đẽ.”
Hạ Quốc Tường chớp chớp đôi mắt phụng nhãn, cứ thế mà nhìn chằm chằm vào Thẩm Thất.
Thẩm Thất liền cảm thấy cực kỳ bất an, đứng ngồi không yên.