Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 320 :

Ngày đăng: 13:33 30/04/20


Hạ Quốc Tường cảm thấy trời như sắp sập rồi.



Ông ta mới về Hạ gia được mấy ngày?



Giờ lại bị chính mẹ mình đuổi đi sao?



Hạ Quốc Tường không thể nào chấp nhận được chuyện này.



Vưu Tâm Nguyệt nghe thấy lão phu nhân nói vậy cũng hơi giật mình.



Bà ta vốn không hề nghĩ Hạ lão phu nhân lại nặng tay như vậy.



Bà ấy muốn đuổi hai người họ ra khỏi Hạ gia?



Không phải Thẩm Thất đã đi rồi sao?



Thẩm Thất muốn ly hôn thì cứ để cô ta ly hôn, Hạ Nhật Ninh tái hôn với người khác là được rồi, không phải sao?



Nhà họ Hạ giàu có lại quyền thế như thế, muốn tìm con dâu như thế nào chẳng được cơ chứ?



Bây giờ lại vì Thẩm Thất mang thai mà trừng phạt họ như vậy sao?



Trong mắt Vưu Tâm Nguyệt lộ ra vẻ khó chịu.



Hạ lão phu nhân nhận ra ánh mắt của bà ta, liền cười lạnh: “Sao? Cô không phục?”



Vưu Tâm Nguyệt không dám lên tiếng, Hạ Quốc Tường cũng nói: “Thưa mẹ, không phải chúng con không phục! Chúng con sai rồi! Lẽ ra chúng con không nên ghét Thẩm Thất! Mẹ quý ai thì chúng con cũng quý người ấy! Mẹ ơi, con rời nhà đi đã nhiều năm như vậy rồi, bây giờ mẹ lại thực sự không muốn con ở nhà sao? Khi còn bé, con thích nhất ở bên cạnh mẹ, nghe mẹ đánh đàn, ngâm thơ. Mẹ ơi, con đã hơn năm mươi tuổi rồi, mẹ cũng tám mươi rồi! Chúng ta còn bao nhiêu năm tháng ở bên nhau nữa mà còn chia xa chứ?”



Những lời nói của Hạ Quốc Tường khiến Hạ lão phu nhân phải bật khóc.



Làm sao bà quên được?




Vưu Tâm Nguyệt cắn môi, trong lòng vô cùng mâu thuẫn.



Bà ta vốn muốn làm bà nội, nhưng lại chính tay đuổi Thẩm Thất ra ngoài.



Sau khi gặp nhiều chuyện như vậy, dường như Thôi Nguyệt Lam cũng thay đổi rất nhiều.



Cứ như không còn là Thôi Nguyệt Lam của trước kia nữa vậy.



Lần cuối cùng bà ta giúp Thôi Nguyệt Lam, cũng là biểu hiện cuối cùng của tình mẫu tử.



Thôi Nguyệt Lam vô cùng thông minh, rốt cuộc đã chọn biến mất, như vậy từ nay về sau không gặp lại nhau, vậy có thể cũng là kết cục tốt nhất.



Thấy Vưu Tâm Nguyệt không có ý kiến gì, tối hôm ấy Hạ Quốc Tường mới kéo Vưu Tâm Nguyệt cùng quỳ gối trước bài vị của tổ tiên.



Nghe được tin này, Hạ lão phu nhân thở dài: “Đợi Nhật Ninh trở về, thì bảo nó đến gặp tôi.”



Hòa quản gia liền ân cần nói: “Lão phu nhân, đã khuya lắm rồi, hay là người nghỉ ngơi một chút trước đi.”



Hạ lão phu nhân khoát khoát tay: “Không thể để chắt trai của tôi lưu lạc bên ngoài được, xảy ra chuyện lớn như vậy thì làm sao tôi yên tâm nghỉ ngơi được chứ? Giờ này Nhật Ninh cũng phải về rồi.”



Bà vừa nói xong, bên ngoài lập tức có người tiến vào, báo: “Lão phu nhân, nhị thiếu gia đã trở về rồi.”



Hạ lão phu nhân gật đầu: “Bảo nó đến đây.”



Hạ Nhật Ninh tiến vào, vừa nhìn thấy Hạ lão phu nhân, hắn còn chưa mở miệng mà vành mắt đã đỏ hoe.



Hạ lão phu nhân nhìn cháu mình, trong lòng cũng vô cùng phức tạp.



“Bà ơi, giờ cháu phải làm thế nào bây giờ?” Hạ Nhật Ninh quỳ xuống trước mặt lão phu nhân: “Bà đã từng trải, có nhiều kinh nghiệm. Thường ngày Tiểu Thất gần gũi với bà nhất, cũng nghe lời bà nhất, cháu xin bà! Xin gọi Tiểu Thất về giúp cháu đi!”