Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 325 :

Ngày đăng: 13:33 30/04/20


Thẩm Lục vừa bước vào, không nhìn thấy Sùng Minh, mà lại nhìn thấy một khoản tiền mặt lớn ở trên bàn.



Trong thời đại này, ai còn mang theo bên mình nhiều tiền mặt như thế?



Mọi người không phải là quẹt thẻ hoặc chuyển khoản?



Thông thường chỉ là một số công ty phát tiền thưởng cuối năm, để nhìn thích mắt mới phát tiền mặt.



Người bình thường ai làm như vậy?



Sùng Minh xem ra, không giống người ngu xuẩn gì?



Anh ta không phải ngu đến mức lấy tiền mặt đưa cho thủ hạ của anh ta phát tiền thưởng chăng?



Thẩm Lục đang nhìn khoản tiền lớn đó bất thần, Sùng Minh từ ngoài bước vào.



Sùng Minh nhìn thấy Thẩm Lục cứ nhìn vào khoản tiền mặt đó, không nhịn được hỏi: “Anh rất thích tiền?”



Thẩm Lục gật đầu, nét mặt thẳng thắn.



Anh ta thì rất thích tiền!



Chỉ cần có tiền, thì có thể mua cho Tiểu Thất rất nhiều rất nhiều quần áo và nhà đẹp, mỗi lần Tiểu Thất nhận được quà đều rất mừng rỡ.



Nhìn thấy Tiểu Thất vui vẻ, anh ấy cũng vui vẻ theo.



Cho nên, anh ấy rất thích kiếm tiền, sau đó chuyển tiền vào trong tài khoản của Tiểu Thất.



Sùng Minh không ngờ Thẩm Lục thẳng thắn gật đầu thừa nhận, lập tức nghẹn một lúc.



Anh ta cái gì cũng có, nhưng mà thích tiền tài như thế lại còn rất thẳng thắn, chỉ có anh ta.



Anh ta tuy là người của đế quốc hắc ám, nhưng người mà anh ta làm quen đều là người có quyền có địa vị.



Mọi người cho dù thích tiền tài mỹ nhân cũng sẽ không nói trực tiếp bằng lời.



Nhưng con người này được thôi, mỹ nhân thường đặc biệt!



“Nếu thích, thì tặng cho anh.” Sùng Minh từ từ bước tới.



Thẩm Lục ngửi được mùi máu trên cơ thể đối phương, xem ra lại bị thương rồi.



Thẩm Lục không cần để ý anh ta có bị thương hay không, anh ta không phải là Thẩm Thất!



Thẩm Lục âm thầm viết lên giấy một số tài khoản đưa cho Sùng Minh: “Tiền mặt cầm không tiện, chuyển khoản vào tài khoản đi.”



Sùng Minh: “...”



Thẩm Lục nhìn Sùng Minh không cầm, lập tực thu lại tờ giấy: “Không cho thì thôi.”
Sùng Minh ngậm răng: “Được, giao dịch thành công.”



Thẩm Lục lấy ra điện thoại của mình: “Đây là tài khoản chuyển tiền ngay, anh quét mã gửi tiền của cho tôi.”



Sùng Minh: “Anh có tin tôi tìm người lấy tài khoản của anh?”



“Anh có thể thử xem.” Thẩm Lục nháy mắt tự tin cười.



Dám lấy tài khoản của anh ấy?



Hi hi hi, hiện tại vẫn chưa có ai làm được.



“Được rồi, anh thắng rồi.” Sùng Minh chỉ còn cách quẹt mã vạch cho Thẩm Lục, chuyển khoản cho Thẩm Lục 500 vạn USD.



Thẩm Lục sau khi nhận đươc tiền, vui vẻ đi chuyển tiền cho Thẩm Thất.



Thẩm Lục gửi tin nhắn cho Thẩm Thất: “Mới gửi cho em một khoản tiền, ở bên ngoài muốn ăn gì thì cứ ăn, muốn mua gì thì cứ mua, anh đã hứa với em, về sau anh sẽ nuôi em. Đừng lo lắng việc nhà, anh và mẹ đều tốt. Con của em, anh cũng sẽ giúp em nuôi nó trưởng thành.”



Thẩm Thất nhận được tin nhắn, khi kiểm tra tài khoản, suýt nữa ngất đi.



Anh trai ở đâu mà có nhiều tiền thế?



Dọa cho Thẩm Thất nhanh chóng gọi điện cho Thẩm Lục: “Anh ơi?”



Thẩm Lục cười vui vẻ nghe điện thoại: “Tiểu Thất, ngoan.”



“Anh, anh làm gì mà sao có nhiều tiền thế?” Thẩm Thất thở một tiếng: “Anh gửi tiền cho em đã đủ dùng rồi, cả đời này đều tiêu không hết. Em trước đây cũng không biết trong thẻ lại có nhiều tiền như thế. Sao anh không giữ lại cho mình?”



“Bởi vì Tiểu Thất là con gái, con gái thì phải được yêu chiều.” Thẩm Lục trả lời một cách đương nhiên phải thế nói: “Anh là con trai, con trai không cần tiêu nhiều tiền như thế.”



“Anh, anh về sau cũng phải lấy vợ, về sau không cần cho em nhiều tiền thế đâu, anh cần giữ lại để cho vợ. Em ở bên ngoài rất tốt, em hôm nay có đi gặp bố rồi, mộ của bố rất tốt, không có chút tổn hại nào. Em mấy ngày nữa sẽ quay về, anh ơi, xin lỗi anh, để cho mọi người lo lắng rồi.” Thẩm Thất khi này đã bình tĩnh trở lại, xin lỗi Thẩm Lục một cách thành khẩn: “Em sẽ chăm sóc tốt cho mình.”



“Không sao, về sau vợ anh nếu không yêu mến Tiểu Thất, thì anh cũng sẽ không lấy cô ấy.” Thẩm Lục nói rất chân thành: “Vợ của anh, nhất định phải yêu mến Tiểu Thất mới được.”



Trong lòng của Thẩm Thất cảm thấy ngọt ngào: “Vẫn là anh trai thương em nhất.”



Nghe thấy lời của Thẩm Thất, Thẩm Lục vô cùng vui vẻ.



Sùng Minh nghe thấy Thẩm Lục gọi điện cho Thẩm Thất, suy nghĩ một chút, ta yêu mên người con trai này, cũng yêu mên Hạ Nhật Ninh rồi.



Làm sao? Hai người này còn có mối quan hệ em rể và anh vợ?



Uhm, mối quan hệ này thật phức tạp.



Phải chăng ra tay với Thẩm Lục xong, thì có thể ra tay với Hạ Nhật Ninh?



Nếu không thì mối quan hệ có chút rối loạn?