Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 424 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


Hắn sẽ không nhìn thấy mình chứ?



Hay bây giờ mình trốn về?



Thẩm Thất chậm rãi xoay người lại và len lén chuẩn bị lên bờ rời đi.



Đúng lúc đó, phía đối diện đột nhiên vang lên một tiếng rên rỉ, hình như rất đau đớn.



Lương tâm của Thẩm Thất lập tức buộc cô phải dừng lại.



Có chuyện gì xảy ra với hắn ta vậy?



Chẳng lẽ hắn ta bị đau ở đâu sao?



Mình đi như thế, gần đây lại không có người nào thì hắn biết phải làm sao?



Thẩm Thất cuối cùng không chịu được lương tâm trách mắng lại cầm quần áo mặc lên người rồi bơi tới đó.



Dưới ánh sáng mờ tỏ, cô quả nhiên nhìn thấy có người đang đau đớn cuộn mình trên mặt đất.



Đó là Hạ Nhật Ninh!



Thẩm Thất vội vàng chạy tới, thì thầm hỏi: “Anh làm sao vậy? Hay tôi đi gọi bác sĩ tới nhé?”



“Không cần đâu.” Hạ Nhật Ninh giơ tay lên, thoáng cái nắm lấy cánh tay của Thẩm Thất nói: “Anh chỉ thấy dạ dày khó chịu thôi.”



“Tôi đỡ anh về.” Thẩm Thất vội nói: “Thật sự không cần gọi bác sĩ sao?”



Hạ Nhật Ninh lắc đầu: “Không cần gọi bác sĩ. Anh chỉ bị đói thôi.”



“Hả?” Thẩm Thất thoáng cái lại sửng sốt.



“Trà trưa không hợp khẩu vị nên anh không ăn nhiều. Buổi tối, đầu bếp của anh đều xin nghỉ nên không có ai nấu cơm cả.” Hạ Nhật Ninh mở miệng nói dối không chớp mắt.



“À, thì ra là vậy! Vậy đơn giản thôi, để tôi đi nấu cho anh ăn. Trong nhà hẳn vẫn còn nguyên liệu nấu ăn chứ?” Thẩm Thất hỏi.



“Có, vậy thì đành phải nhờ em rồi.” Hạ Nhật Ninh dựa hẳn vào người Thẩm Thất.



Bởi vì hai người đều sũng nước nên chiếc áo khoác mỏng cũng ướt sũng.



Hai người gần như dán sát vào nhau.



Thẩm Thất đưa tay vòng qua thắt lưng Hạ Nhật Ninh.



A a a a, cảm giác này thật tuyệt vời!



Cảm giác làn da thật săn chắc.



Đúng là dụ dỗ người ta phạm tội mà!



Hạ Nhật Ninh mặc cho Thẩm Thất chấm mút.
Đã bao lâu rồi hắn không có ý nghĩ gì đối với phụ nữ?



Nhưng người phụ nữ này chỉ dùng một động tác đơn giản như vậy lại gợi lên dục vọng nguyên thủy trong người hắn.



Trong chớp mắt, đôi mắt Hạ Nhật Ninh thẫm lại, sâu như không thấy đáy.



Sau khi Thẩm Thất nói ra câu đó thì mới phát hiện ra động tác của mình, cô vội vàng thu tay lại, nói: “Thật xin lỗi anh, tôi không cố ý đâu. Chẳng qua sau khi ba tôi qua đời, tôi thật sự không thích nghe thấy những lời như vậy nữa. Tôi không thích nhìn từng người bên cạnh mình lại ra đi.”



“Không sao. Phòng bên cạnh có mật mã là 561234.” Hạ Nhật Ninh dứt khoát nói: “Em ở đó đi, đương nhiên chỗ anh có phòng nhỏ bên trong, nếu em muốn thỉ ngủ lại đây cũng được.” Sau khi Hạ Nhật Ninh nói ra câu này lại lộ vẻ trêu tức.



Mặt Thẩm Thất đỏ bừng nói: “Vậy tôi ở phòng bên cạnh! Nếu có việc gì thì anh cứ gọi điện thoại cho tôi, tôi sẽ không tắt máy!”



“Được.” Bởi vì chuyện vừa rồi nên Hạ Nhật Ninh thoáng cái lại bỏ đi ý định lấy sắc dụ dỗ Thẩm Thất.



Anh muốn suy nghĩ kỹ về cảm xúc của mình vừa rồi.



Còn nữa, hình ảnh mới hiện ra kia là thế nào?



Mình không phải là người bệnh mắc chứng hoang tưởng, làm sao có thể có làm theo bản năng như vậy được?



Nhìn theo bóng dáng Thẩm Thất rời đi, Hạ Nhật Ninh lại sờ lên môi theo bản năng.



Tối hôm nay, hắn không chỉ may mắn được hôn cô, vừa rồi còn chạm đến bàn tay của cô nữa.



Cô thật là đẹp, quả thực giống như một vực sâu đang hút hắn vào trong đó vậy.



Cô không hề có bất kỳ động tác hay ánh mắt khiêu khích nào, nhưng chỉ một động tác vô cùng đơn giản của cô lại gợi lên tất cả dục vọng trong hắn.



Ban đầu hắn không có quá nhiều hứng thú đối với phụ nữ mà chỉ cảm thấy hứng thú với Thẩm Thất!



Ý nghĩ này vừa lướt qua trong đầu, Hạ Nhật Ninh lại lập tức thấy sốc.



Chẳng lẽ mình thật sự đã động lòng với người phụ nữ này sao?



Không thể được!



Mình không thể xúc động như thế được!



Đây là trùng hợp ngẫu nhiên thôi sao?



Thật sự bối rối, tất cả vô cùng hỗn loạn.



Hạ Nhật Ninh nằm trên giường, trong đầu đều là những hình ảnh hai người ở cùng nhau.



Thậm chí mỗi hình ảnh đều được hắn tua đi tua lại nhiều lần trong đầu, trong lòng hắn không ngờ lại thấy vô cùng ngọt ngào.



Hạ Nhật Ninh cảm thấy mình sắp phát điên rồi.



Tối nay sợ rằng hắn sẽ thức trắng đêm mất.