Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 426 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


Vẻ mặt Hạ Nhật Ninh bất ngờ: “Hả? Chúng cháu?”



Vì sao bà nội lại muốn mời Thẩm Thất ăn cơm?



Hai người quen biết ư?



Vẻ mặt Thẩm Thất ngỡ ngàng nhìn Hạ Nhật Ninh, Hạ Nhật Ninh biến sắc, chẳng lẽ có liên quan tới mình ư?



Không phải là lại có nhầm lẫn gì đấy chứ?



Hạ lão phu nhân nói: “Sao vậy? Cháu đã mấy ngày không về nhà ăn cơm rồi? Ta đã chừng này tuổi rồi, muốn gặp cháu mình mà cũng không được ư?”



“Bà nội!” Hạ Nhật Ninh bất đắc dĩ nói.



Từ sau khi bỏ xuống gánh nặng phải bảo dưỡng tuổi thọ ba năm trước, Hạ lão phu nhân càng ngày càng giống như một đứa trẻ.



“Bà nội, cháu về thì được, nhưng cô ấy…” Hạ Nhật Ninh không rõ lắm, hỏi: “Hạ gia không phải là vẫn cấm người ngoài ra vào sao?”



“Tiểu Thất không phải là người ngoài! Là người nhà mà!” Hạ lão phu nhân nhấn mạnh.



“Được rồi.” Hạ Nhật Ninh chỉ đành đồng ý: “Cháu sẽ dẫn cô ấy về.”



Nói xong câu này trong lòng Hạ Nhật Ninh bỗng có cảm giác gì đó kỳ lạ.



Giống như hắn đã tìm được tâm hồn về vậy.



Dẫn cô ấy về nhà.



Dẫn tâm hồn về nhà.



Khóe mắt Hạ Nhật Ninh bỗng hơi ẩm ướt.



Cúp điện thoại, Hạ Nhật Ninh lẳng lặng một lát rồi nói với Thẩm Thất: “Bà nội vừa nói muốn anh đưa em về nhà ăn cơm.”



Ầm…Ly nước trong tay Thẩm Thất không cầm chặt nổi nữa: “Hả?”



Vẻ mặt Thẩm Thất ngỡ ngàng không hiểu gì: “Tôi không nghe nhầm chứ?”



Hạ Nhật Ninh thở dài: “Không nhầm đâu, bà nội nói, cảm ơn em tối qua đã chăm sóc anh, vì vậy muốn mời em ăn cơm, coi như cảm ơn.”



“Không, không cần đâu, không cần khách sáo.” Thẩm Thất vội vã xua tay: “Tôi không để trong lòng đâu.”



“Lát nữa anh lái xe đưa em qua đó.” Hạ Nhật Ninh quay người bước đi, hoàn toàn không cho Thẩm Thất cơ hội để từ chối.



Thẩm Thất đứng nguyên tại chỗ, sững sờ hồi lâu, há to miệng, căn bản là không định thần lại được.



Tình huống gì đây?



Vì sao lão Hạ lão phu nhân lại mời mình ăn cơm?



Đây là bữa cơm gì?
Thẩm Thất vốn là người được các cụ già yêu mến.



Cho dù là trước đây hay bây giờ, cho dù là Thẩm gia hay là Hạ gia.



Cho dù là người lạ, ngay cả một bà lão trên đường cũng đặc biệt yêu mến kiểu con gái giống như Thẩm Thất.



Hạ lão phu nhân đã nhắc suốt bốn năm, cuối cùng cô cũng đã trở về, Hạ lão phu nhân thật sự kích động, hưng phấn đến mức không kể xiết.



Hạ Nhật Ninh không ngờ rằng dẫn Thẩm Thất về nhà, bà nội lại vui đến vậy.



Bốn năm qua, bà nội chưa từng vui như thế.



Bây giờ bà nội quả thực tựa như một đứa trẻ vậy.



Hạ lão phu nhân hỏi Thẩm Thất rất nhiều chuyện, còn Thẩm Thất thì có gì nói đó. Tuy Hạ lão phu nhân đã sớm biết được tình hình của cô, nhưng nghe chính miệng Thẩm Thất nói, vẫn cảm thấy vui hơn nhiều.



Hà quản gia dâng trà lên theo thói quen lúc trước.



Thẩm Thất nhấp một ngụm, nhất thời ngây cả người.



Sao Hà quản gia lại biết được khẩu vị của mình?



Còn nữa, vì sao mình lại có cảm giác thân thuộc với ngôn nhà cao cấp tráng lệ như lâm viên này nhỉ?



Vì sao lại có cảm giác thân thiết với tất cả mọi thứ ở đây chứ?



Hạ lão phu nhân nói: “Tiểu Thất à, sau này không có việc gì thì về thăm bà nội nhé. Năm nay bà đã tám mươi tư tuổi rồi, không biết còn sống được bao lâu nữa.”



“Bà nội.” Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất đồng thời kêu lên.



Hà quản gia cũng nói: “Lão phu nhân lại thế rồi! Người nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi, có thể sống tới lúc thấy chắt trai cưới vợ sinh con!”



“Đừng dỗ ta nữa, sức khỏe của ta, ta tự biết.” Hạ lão phu nhân xua xua tay nói: “Ta chỉ hi vọng người một nhà chúng ta có thể sớm ngày đoàn tụ. Tuổi ta đã cao, không chịu được sự chia li nữa.”



Thẩm Thất hơi lúng túng.



Hạ Nhật Ninh sờ mũi không nói gì cả.



Sau khi ăn xong cơm, Hạ Nhật Ninh dẫn Thẩm Thất ra ngoài đi dạo, nói: “Những lời hôm nay bà nội nói, em đừng quá để ý. Bà nội lớn tuổi rồi, nên muốn anh và anh trai kết hôn, kết quả, cho dù là anh ấy hay anh đều vẫn chưa lấy vợ. Vì vậy, có thể là bà nội hiểu lầm em là bạn gái anh.”



Hạ Nhật Ninh nói xong câu này, liếc nhanh Thẩm Thất một cái.



Gò má Thẩm Thất đỏ ửng cả lên.



Trong lòng Hạ Nhật Ninh chợt thấy ngọt ngào: Thẩm Thất không phủ nhận!



“Có điều, nếu như em rảnh thì thường xuyên đến thăm bà nội nhé, anh bận rộn công việc, rất ít khi về nhà.” Hạ Nhật Ninh tiếp tục nói: “Bà nội thích em như vậy. Em có thể giả bộ làm bạn gái anh để an ủi bà một chút được không?”



Thẩm Thất ngơ người, ngẩng đầu nhìn Hạ Nhật Ninh: “Hả?”