Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 451 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


Nếu Mộng Hồi Trường An lập tức sẽ dẫn đến cái nhìn trợn trừng của Chuồn Chuồn Tím.



Từ khi Thẩm Thất xuất hiện ở đây liền lập tức cướp đi sự chú ý của cô.



Làm sao cô có thể không giận được?



Những người chơi nữ khác ở còn tốt vì dù sao thì họ cũng không phải nữ thần trong game, vì vậy bị ai cướp đi sự chú ý cũng như nhau cả thôi.



Phùng Mạn Luân dẫn theo Phùng Khả Hân cũng đến rồi.



Mọi người đều là người quen, sau khi sôi nổi gật đầu hỏi thăm cũng coi như đã chào hỏi xong rồi.



Phùng Mạn Luận và Phùng Khả Hân lãnh bảng tên của mình.



Phùng Mạn Luân lập tức nói với Thẩm Thất: “Tiểu Thất tối qua em đi đâu mà không nghe điện thoại?”



Thẩm Thất ngây người: “Anh gọi điện thoại cho em?”



Sau khi nói xong Thẩm Thất vỗ đầu: “Em quên mang điện thoại rồi, sư huynh, anh có việc tìm em sao?”



“Không sao, anh chỉ muốn đi ăn với em thôi.” Khuôn mặt Phùng Mạn Luân trầm xuống nhưng anh đang cố tỏ vẻ như đang cười: “Nghe nói hải sản ở đây rất ngon nên muốn mời em cùng ăn thử.”



Thẩm Thất nói với vẻ mắt có lỗi: “Thật sự xin lỗi anh, em không mang điện thoại! Khi về thì điện thoại đã hết pin rồi nên em không mở ra mà trực tiếp sạc pin luôn.”



Phùng Mạn Luân cố trả lời với vẻ lịch lãm: “Không sao, dù sao vẫn phải ở đây một thời gian, chúng ta có đủ thời gian để ăn.”



Thẩm Thất gật đầu.



Hạ Nhật Ninh nói đều đều: “Hải sản ở đây chỉ có thể coi là bình thường, muốn ăn chúng ta hãy ngồi thuyền đi trên biển bắt và ăn ngay tại chỗ.”



Phạm Thành, Phạm Ly đồng thanh trả lời: “Không sai! Không sai! Trước đây chúng tôi ăn như vậy. Muốn ăn hải sản tươi ngon thì trực tiếp ăn trên biển luôn! Ở trên bờ chỉ có thể ăn hải sản chết rồi thôi!”



Phùng Khả Ngân đương nhiên phải nói chuyện trên lập trường của anh trai rồi, vì vậy cô nói: “Cái này khác.Ăn ở trên biển tươi thật nhưng cũng chỉ có thế thôi. Còn trong phòng của khách sạn này lại có thể thưởng thức món ngon khác ngoài hải sản. Cùng thưởng thức các mùi vị khác nhau cũng là một cách hưởng thụ.”



Lưu Nghĩa ôm cánh tay nói: “Chỉ là ăn bữa cơm thôi, có cần quá chú ý coi trọng như vậy không? Hơn nữa không phải chỉ có ăn một bữa này. Cùng lắm thì bữa này ăn hải sản bữa sau ăn thịt là được rồi.”



Nhìn thấy họ sắp cãi nhau rồi Thẩm Thất liền thấy đau đầu, cô nói: “Dừng dừng dừng, mọi người ai cũng có lý. Chúng ta đến tham gia hoạt động không phải đến để ăn! Chúng ta vẫn nên nghe công ty sắp xếp đi. Nghe nói bảng hành trình đã có rồi, mọi người xem cả rồi chứ?”



Thẩm Nhất Phi lấy điện thoại ra tra bảng hành trình, anh nói: “Ôi trời, hoạt động này thú vị đấy. Hoạt động đầu tiên chính là nghỉ ngơi trên bờ biển. Nghe nói bên tổ chức của lần này không chỉ bao khách sạn mà còn bao luôn một vùng biển rộng. Lần này chúng ta có thể ăn hải sản thoải mái rồi. Hơn nữa lần hoạt động chủ yếu là vai cospy, ai cũng phải thay quần áo, đeo bảng tên nhân vật trong game của mình. Whoa, không lẽ chúng ta cũng phải chơi trò xé bảng tên?”
Thẩm Thất đỏ mặt: “Đó chỉ là game thôi.”



“Bây giờ chúng ta cũng đang ở trong game mà vợ ơi.” Hạ Nhật Ninh cười nhìn Thẩm Thất.



Mặt Thẩm Thất trở nên đỏ hơn nhưng cô cũng không phản bác lại lời của Hạ Nhật Ninh.



“Sao vậy? Em cũng muốn làm vợ anh ngoài đời thực?” Hạ Nhật Ninh đột nhiên hạ thấp giọng, ghé sát vào tai Thẩm Thất nói: “Anh có thể thỏa mãn yêu cầu này của em.”



Lại nữa!



Trong game anh như thế này!



Lúc đó không hiểu tại sao lại kết hôn với anh!



Bây giờ vẫn muốn như vậy!



Thẩm Thất ngại ngùng lườm Hạ Nhật Ninh: “Đừng đùa nữa.”



Hạ Nhật Ninh khẽ cười, giơ tay lên vuốt đỉnh đầu của Thẩm Thất.



“Tiểu Thất, nếu có một ngày em phát hiện chúng ta thực ra đã quen nhau từ rất lâu rồi em sẽ nghĩ thế nào?” Hạ Nhật Ninh bất an hỏi ra câu này.



Anh rất lo vào giây phút Thẩm Thất lấy lại ký ức sẽ rời xa anh lần nữa!



Anh phải đối phó trước!



Giải quyết xong mọi vấn đề!



Quyết không để Tiểu Thất rời xa anh lần nữa!



Tiểu Thất nói với vẻ mặt không hiểu: “Sao anh lại hỏi như vậy? Trước đây cho dù quen biết cũng không sao mà.”



“Nếu anh nói trước đây anh có chỗ nào khiến em không hài lòng em có rời xa anh lần nữa không?” Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh lấp lánh, tràn đầy khổ sổ cầu xin.



“Sao tự nhiên anh lại hỏi câu hỏi kỳ lạ như vậy? Sao anh lại làm em không hài lòng?” Thẩm Thất cười: Có phải anh chơi game quá nhập tâm không phân biệt được game và đời thực không?”



Hạ Nhật Ninh đột nhiên mỉm cười: “Có lẽ vậy, nhưng cho dù là game hay đời thực anh cũng sẽ không buông tay nữa.”