Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 461 :

Ngày đăng: 13:34 30/04/20


Tốc độ của Thẩm Thất rất nhanh.



Trong chốc lát liền tẩy trang đi tắm rửa ra ngoài rồi.



Lưu Nghĩa đứng lên, cầm lấy máy sấy ý bảo Thẩm Thất, hốc mắt của Thẩm Thất ấm lên, ngoan ngoãn đứng ở trước mặt của Lưu Nghĩa, cúi đầu cho cô ấy sấy khô tóc.



Lưu Nghĩa vừa cho Thẩm Thất sấy tóc vừa nói: "Tiểu Thất, chúng tôi sở dĩ không có nói cho cậu biết, là hy vọng cậu có thể vui vẻ một chút. Từ nhỏ đến lớn, cậu đều trải qua quá khổ rồi. Chúng tôi thương cậu. Chỉ cần cậu vui vẻ, một số chuyện có biết hay không, lại có cái gì đáng để trong lòng đây này? Thật giống như, Trái Đất ở dưới chân của chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ tiêu vong, chúng ta sớm muộn gì cũng sẽ rời khỏi cái thế giới này. Biết được rồi lại có thể làm gì đây?"



"Chúng tôi chỉ là không muốn cậu quá khổ. Thật vất vả yên tĩnh lại rồi, luôn cảm thấy hủy diệt cái yên tĩnh này, là tội ác tày trời như thế." Lưu Nghĩa tiếp tục nói: "Lúc tớ quen biết cậu, tương đối trễ rồi. Chúng ta là ở trên một cuộc thi nhà thiết kế quen biết đấy, chúng ta là bạn cùng phòng trong một phòng, lúc đó cậu nói cho tớ biết, chồng của cậu gọi là Hạ Nhật Ninh "



Lưu Nghĩa vừa sấy tóc vừa rủ rỉ nói tới.



Lời nói của Lưu Nghĩa rất đơn giản chất phác, không có gì hoa lệ tân trang, rồi lại đúng mức nói ra những chuyện trải qua kia trong quá khứ của Thẩm Thất cùng Hạ Nhật Ninh.



Trong khoảnh khắc tóc được sấy khô, cả người của Thẩm Thất đều ngốc trệ rồi.



Thì ra, cô đã từng như vậy yêu qua một người đàn ông sao?



Thì ra cô đã từng bị người ta như vậy mà yêu qua sao?



Mình tới bây giờ cũng không nghĩ ra chuyện ở trong quá khứ, vậy Hạ Nhật Ninh thì sao?



Hắn nhớ ra không?



Nếu như hắn không nhớ ra, hắn lần nữa yêu phải mình rồi sao?



Nếu như hắn nhớ kỹ, như vậy, những mâu thuẫn và không thể hòa giải của đã từng kia, hắn lại nên làm như thế nào đây?



Phiền quá, cảm giác tâm phiền ý loạn, thật sự là tệ thấu rồi.



Hèn chi tiểu Nghĩa bọn họ đều lựa chọn giấu giếm, không nói cho mình biết.



Sau khi biết được, quả nhiên là vui vẻ không nổi rồi.



Bây giờ không chỉ là vấn đề của mình, còn có bọn nhỏ đây!


"Đâu chỉ!" Văn Nhất Phi, Phạm Thành Phạm Ly đồng thời trả lời: "Người có EQ thấp, không có tư cách nói chuyện yêu đương!"



Văn Nhất Phi cùng Phạm Thành Phạm Ly đem sự nghẹn khuất trong năm bốn này thóng chốc phát tiết ra hết.



Hạ Nhật Ninh ngồi ở đó bị thẩm phán suốt hơn phân nửa buổi đêm rồi, ba thằng kia mới một vẻ vẫn chưa thỏa mãn mà bị đuổi đi rồi.



Làm rõ một cái đầu mối, Hạ Nhật Ninh thở dài một tiếng, ngồi ở trên ghế sa lon, đủ loại rối rắm.



Hắn có chút không biết nên như thế nào mà đi đối mặt với Thẩm Thất rồi.



Hắn thích Thẩm Thất, là chuyện không thể nghi ngờ!



Không, không chỉ là thích, mà là yêu!



Dù là hắn chỉ nhớ ra một bộ phận của ký ức, hắn cũng đã say mê người phụ nữ kia rồi.



Chỉ sợ chờ đến lúc hắn hoàn toàn nhớ lại hết mọi thứ, hắn sẽ lần nữa tương tư khắc cốt.



Làm sao bây giờ?



Những vấn đề do lịch sử còn sót lại, nên giải quyết như thế nào?



Hèn chi sau khi hắn mất đi trí nhớ, đối với cha mẹ của mình lại bỗng nhiên lãnh đạm.



Chính là một loại cảm giác tiềm thức đấy, không có cách nào gần gũi.



Tình thân và ăn ý ở trước kia, trong nháy mắt biến mất.



Khi bọn họ bị bà đuổi ra khỏi Hạ gia, hắn lại lần đầu tiên không có đứng ra phản đối.



Hình như vốn là nên như thế vậy.



Thì ra, trong tiềm thức, đã đối với bọn họ thất vọng cực độ.



Hạ Nhật Ninh xông vào nhà vệ sinh, dùng nước lạnh không ngừng xối vào cả người của mình, khiến cho tâm trạng nôn nóng, rất nhanh bình phục xuống.