Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 481 :
Ngày đăng: 13:35 30/04/20
“Lưu Nghĩa, em!” Văn Nhất Phi lập tức bị uy hiếp lại.
Trong đời này, đây là người phụ nữ đầu tiên dám uy hiếp hắn!
Cũng là người đầu tiên uy hiếp hắn mà hắn không dám làm gì!
Tính tình của Lưu Nghĩa quá kiên cường!
Vừa kiên cường, vừa ngang bướng!
Nếu như không chiều theo ý cô thì nhất định hai bên sẽ cùng phải chịu thiệt!
Văn Nhất Phi cũng là một người kiêu ngạo!
Từ bé đến lớn, chẳng phải hắn luôn sống theo kiểu hô mưa gọi gió ư?
Chẳng phải hắn là một chàng công tử bột bị chiều hư à?
Chẳng phải hắn là ông chồng quốc dân được vô số hotgirl yêu thích à?
Nhưng vậy thì sao chứ?
Hắn lại không nỡ làm bất kỳ điều gì với Lưu Nghĩa!
Không nỡ!
Lưu Nghĩa đứng yên tại chỗ, cô nhìn Văn Nhất Phi bằng ánh mắt vừa uy hiếp lại vừa cảnh cáo.
Văn Nhất Phi đưa tay ra nhưng lại không thốt lên lời.
Lưu Nghĩa vội vã bước đến trước mặt Thẩm Thất. Cô đột nhiên ôm chầm lấy Thẩm Thất, vùi mặt vào bờ vai Thẩm Thất rồi ôm chặt Thẩm Thất.
“Tiểu Nghĩa, cậu sao vậy? Ai ức hiếp cậu à?” Thẩm Thất không nhịn được mà hỏi.
“Không ai ức hiếp tớ cả. Tiểu Thất, cả đời này cậu sẽ không rời xa tớ chứ?” Lưu Nghĩa khịt mũi rồi nói: “Tớ chỉ còn mỗi cậu thôi.”
“Đương nhiên là không rồi! Chúng ta là người thân, đương nhiên sẽ không xa nhau rồi.” Thẩm Thất vỗ vỗ vào vai Lưu Nghĩa rồi nói: “Cậu nói đi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì rồi? Cậu không phải là người hay buồn bã thế này.
“Tớ chia tay với Văn Nhất Phi rồi.” Lưu Nghĩa khịt mũi rồi nói: “Tớ đề nghị chia tay!”
“Hả?” Thẩm Thất cũng há hốc mồm: “Cậu đang nói gì thế!”
“Tôi hôm qua tớ đã gọi điện cho Văn Nhất Phi, Phùng Khả Hân đã bắt máy. Chắc bọn họ nhận điện thoại trong lúc vô ý, tớ nghe được cuộc nói chuyện của hai người họ.” Lưu Nghĩa cảm thấy tủi thân: “Rõ ràng Phùng Khả Hân đã hỏi Văn Nhất Phi rằng, khi nào sẽ nói rõ quan hệ của bọn họ cho người nhà biết? Văn Nhất Phi bảo tùy cô ta! Tiểu Thất, dường như tớ hiểu được tâm trạng khi ấy của cậu. Nhưng tớ không khóc được, không thể khóc thoải mái như cậu được, trái tim tớ thực sự rất khó chịu!”
Thẩm Thất nghe thấy vậy liền trợn tròn mắt, cô lập tức nói: “Cậu đã hỏi rõ Văn Nhất Phi chưa? Chuyện này có phải chỉ là hiểu lầm thôi không? Tiểu Nghĩa, tối qua cậu còn nói với tớ rằng, điều kiêng kỵ nhất trong tình yêu chính là tùy ý tin vào những chuyện không đúng mà! Sao đến lúc cậu gặp phải, cậu lại không làm được vậy chứ?”
Lưu Nghĩa buông Thẩm Thất ra, cô lắc đầu nói: “Không cần đâu. Tớ nghe đủ rõ rồi! Phùng Khả Hân đã nói rõ ràng như thế rồi, cô ta đã hỏi Văn Nhất Phi rằng, khi nào bọn họ sẽ thừa nhận quan hệ với Phùng gia mà! Mà lúc đó Văn Nhất Phi cũng không hề phủ nhận quan hệ với cô ta! Chuyện này còn cần phải giải thích nữa à? Thảo nào tối qua anh ta không đến đây với tớ, hóa ra đi gặp Phùng Khả Hân! Tiểu Thất, Phùng Khả Hân và Thôi Nguyệt Lam không giống nhau! Trước đây, Hạ Nhật Ninh xem Thôi Nguyệt Lam là em gái. Vậy nên, dù Thôi Nguyệt Lam có làm gì thì trái tim của Hạ Nhật Ninh vẫn luôn ở bên cậu! Còn Văn Nhất Phi đã từng yêu Phùng Khả Hân sâu sắc! Bây giờ Phùng Khả Hân đã quay lại, anh ta đương nhiên sẽ mừng như điên mà lựa chọn ở cạnh cô ta rồi!”
“Không thể nào” Thẩm Thất cau mày: “Nói thì như vậy, nhưng tớ vẫn cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ!”
“Tiểu Thất, có một chuyện mà tớ vẫn chưa nói với cậu.” Lưu Nghĩa nói bằng giọng tủi thân: “Chuyện này không phải là chuyện ngày một ngày hai. Bốn năm trước, lúc tớ đang tập thể dục trong một công viên nhỏ, Phùng Khả Hân đã nói với Văn Nhất Phi rằng, cô ta muốn quay lại, cô ta muốn nối lại tình xưa với Văn Nhất Phi. Ấy vậy mà Văn Nhất Phi không hề từ chối cô ta, cậu biết không?”
“Vậy sao anh ấy vẫn theo đuổi cậu?” Thẩm Thất thắc mắc.
“Bốn năm trước, sau khi cậu xảy ra chuyện, Phùng Khả Hân đã bị ép ra nước ngoài, hai người xa nhau. Vậy nên mới không thể ở bên nhau? Nhưng bây giờ Phùng Khả Hân đã quay về rồi, cô ta lại còn rất ần cần và dịu dàng với Văn Nhất Phi. Văn Nhất Phi vốn đã thích cô ta từ rất lâu rồi, bây giờ nữ thần quay về, là đàn ông chắc sẽ không thể từ chối nhỉ?” Lưu Nghĩa cười tự giễu: “Một bên là người trong mộng suốt mười năm, một bên là tên tomboy như tớ, nếu là cậu thì cậu sẽ chọn ai? Văn Nhất Phi theo đuổi tớ có lẽ chỉ để chơi trò mập mờ thôi mà? Không phải người có tiền thường vậy à? Chỉ chơi bời một chút mà thôi.”
“Đối với một cao thủ tình trường như anh ta, những lời dỗ ngon dỗ ngọt đó chẳng qua chỉ là hạ bút thành văn thôi!” Lưu Nghĩa lắc đầu cười khổ: “Không tin cậu có thể đi hỏi anh ta đi, hỏi xem có đúng tối qua anh ta đã ở cùng Phùng Khả Hân không? Tiểu Thất, cậu có còn nhớ lúc chúng ta chụp ảnh cosplay ở bãi biển thuộc thành phố W không, lúc đó chỉ có Phùng Khả Hân và Văn Nhất Phi rời đi. Bọn họ đến phòng nghỉ, hơn nữa còn...Thôi, không nói nữa. Lúc đó tớ cho rằng chỉ là trùng hợp thôi. Bây giờ nghĩ lại thì mới thấy hoàn toàn không phải trùng hợp! Có thể trùng hợp đến mức cả hai người cùng dùng găng tay đôi? Có thể trùng hợp đến mức Văn Nhất Phi lặn lội cả một đoạn đường dài để đến gặp Phùng Khả Hân, rồi còn phát sinh cuộc hội thoại như vậy à?”