Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 512 :
Ngày đăng: 13:35 30/04/20
Sáng ngày thứ hai rời giường, Thẩm Thất vừa ra khỏi cửa, Lưu Nghĩa cùng Văn Nhất Phi đồng thời Oa một cái kêu lên: "Tiểu Thất, cậu hôm nay khí sắc không tệ a?"
Thẩm Thất bỗng chốc đỏ mặt: "Nào có!"
Nói xong, nhanh chóng liếc xẻo qua một cái Hạ Nhật Ninh!
Không phải nói chỉ một lần sao? Mãi giày vò cho đến trời sắp sáng!
Mắt phượng của Hạ Nhật Ninh chứa từng ý cười, nhẹ nhàng ho khan một tiếng nói: "Chuẩn bị một lát ăn bữa sáng."
Văn Nhất Phi hướng về phía Hạ Nhật Ninh chớp mắt: "Tối hôm qua cuối cùng đã được như mong muốn rồi hả?"
Hạ Nhật Ninh nhướn mày nhìn anh ấy: "Hay là hỏi thử anh khi nào mới có thể được như mong muốn?"
"Ài ài ài, khỏi vạch trần khuyết điểm của người đấy." Văn Nhất Phi lẩm bẩm nói: "Anh bây giờ là rong ngựa gió xuân lòng đắc ý, thì không quan tâm đến sự sống chết của anh em tôi nữa a?"
Hạ Nhật Ninh đập anh ấy một đấm, hỏi: "Phạm Thành Phạm Ly đâu? Sao còn chưa thức?"
"A..., hình như mãi chưa có tỉnh phải không?" Văn Nhất Phi trả lời: "Tôi cho người qua đó xem thử."
Trong chốc lát thời gian, đã có người vội vã tới đây, nói: "Hai vị thiếu gia hình như đều bị bệnh rồi, đang phát sốt đây."
"Cái gì?" Tất cả mọi người lấy làm kinh hãi.
Thẩm Thất nói: "Chúng ta qua đó xem thử!"
Hạ Nhật Ninh gật gật đầu, nắm lấy tay của Thẩm Thất liền đi thẳng đến phòng của Phạm Thành Phạm Ly.
Vừa mới vào cửa, Thẩm Thất liền nhìn thấy Phạm Thành Phạm Ly nằm ở trên giường, sắc mặt quả thực là hiện lên ửng đỏ bất thường. Hai người đã sốt đến ý thức có chút không rõ rồi.
Thẩm Thất lấy tay vừa sờ, lập tức kêu lên: "Nóng quá, mau gọi bác sĩ! Đêm qua còn rất tốt đấy, sao lại bỗng ngã bệnh rồi?"
Văn Nhất Phi nhíu mày nói: "Xem ra tối hôm qua thật sự đã chạm đến khúc mắc của bọn họ rồi. Trước kia lúc còn rất nhỏ, bọn họ mới sốt cao như vậy đấy."
Hạ Nhật Ninh gật gật đầu, nói: "Đúng vậy a, tối hôm qua là tôi sơ suất rồi! Rốt cuộc là ai, đem khúc mắc của bọn họ lục ra rồi?"
"Chuyện này không thế trách đến trên đầu của anh. Chỉ có thể nói là trùng hợp mà thôi." Văn Nhất Phi nói: "Bác sĩ sao còn chưa tới?"
Vừa mới nói xong, bên ngoài thì có bác sĩ cùng y tá đi tới.
Những người ngày đều là bác sĩ gia đình ngự dụng của những thiếu gia này, đối với thân thể của bọn họ là quen thuộc nhất, vì vậy có thể đưa ra phán đoán nhanh nhất.
Bác sĩ đơn giản kiểm tra một hồi, lập tức nói: "Hai vị thiếu gia tối hôm qua nhất định là bị cảm lạnh rồi. Nếu như không có đoán sai, bọn họ tối hôm qua hoàn toàn không có nghỉ ngơi ở trong phòng, mà là chạy ra ngoài ngẩn người."
Mấy người ở xung quanh, đối mặt nhìn nhau.
"Không dám không dám." Hạ Nhật Ninh cười một cách ý tứ sâu xa: "Chỉ là hy vọng, tộc trưởng nhất định phải thực hiện giao ước của chúng ta. Cũng đừng từ trong xảy ra các chuyện rắc rối nữa."
"Đó là đương nhiên." Tộc trưởng Mạc vui vẻ nói: "Các vị đừng khách khí, đây là bữa sáng đặc sản của địa phương chúng tôi. Mọi người nếm thử, ở bên ngoài, là ăn không được đồ ăn chính tông như vậy đấy."
Mọi người nhao nhao đáp ứng, cũng không cùng ông ấy khách khí, bắt đầu dùng bữa sáng.
Sau khi cơm nước xong xuôi, Thẩm Thất cho rằng tộc trưởng Mạc sẽ đối với nhóm người mình trò chuyện chút gì đó.
Nào biết đâu, sau khi ăn xong rồi, tộc trưởng Mạc chỉ là khách khách khí khí mà mời người tiễn bọn họ rời đi.
Lúc này, Thẩm Thất không hiểu rồi.
Đây là vì cái gì a?
Lúc này Mạc đại ca nói với ella: "Từ hôm nay trở đi, lộ trình của cô sẽ là do tôi đến phụ trách. Nói một cách khác, hành động của cô sẽ ở sự giám sát của tôi, không chỗ nào lánh mình."
Ella cười gượng: "Được rồi. Vậy tôi đi về."
"Không, không phải là ý của cô lý giải. Cô từ hôm nay trở đi, phạm vi hoạt động của cô là cả thị trấn Mạc gia, mà không còn giới hạn trong căn phòng nho nhỏ kia. Nhưng mọi hành động của cô, đều phải ở trong tầm mắt của tôi." Mạc đại ca giải thích.
Ella còn chưa nói lời nào, Hạ Nhật Ninh lập tức nói: "Như vậy cũng tốt. Mạc đại ca, sự an toàn của cô em là giao cho anh rồi!"
Sau đó, Hạ Nhật Ninh cho Mạc đại ca một ánh mắt ý tứ sâu xa.
Mạc đại ca hướng về phía Hạ Nhật Ninh nháy mắt mấy cái.
Thẩm Thất càng thêm nghi ngờ rồi.
À mà, tối hôm qua, Hạ Nhật Ninh cùng Mạc đại ca rốt cuộc là đã nói cái gì rồi a?
Bọn họ mới sáng sớm, làm cái trò gì?
Lưu Nghĩa kéo kéo Thẩm Thất, khẽ giọng nói: "Tối hôm qua Hạ Nhật Ninh cùng Mạc đại ca đã thương lượng chuyện gì đó, sau đó cùng tộc trưởng nói rồi. Xem ra, tộc trưởng là đã đồng ý rồi."
"Đã nói cái gì a?" Thẩm Thất vẫn là một vẻ mặt ngơ ngác.
Lưu Nghĩa nhéo nhéo ngón tay của Thẩm Thất, khẽ giọng nói: "Cậu có cảm thấy Mạc đại ca cùng cô, chợt có vẻ rất xứng nhau sao?"
Thẩm Thất vừa quay đầu lại, vừa đúng lúc nhìn thấy Mạc đạ ca cùng ella đứng chung với nhau nói chuyện.
Ánh mặt trời rọi vào trên người hai người, làm cho biểu cảm của hai người cũng nhu hòa được vài phần.
Thật đúng là đừng nói, từ góc độ này mà nhìn lên, hai người bọn họ thật đúng là rất có tướng vợ chồng đấy.