Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 518 :
Ngày đăng: 13:35 30/04/20
Thẩm Thất nâng cằm nói: "Đúng vậy a. Nếu như qua một kỳ nghỉ, có thể tác thành cô, cũng là không tệ đấy."
Những người khác nhao nhao gật đầu.
Hạ Nhật Ninh cả người sang trọng mà thêm lấy lá trà, nếu như không nói là người đẹp mắt, nhân viên xúc phân cũng giống như đang đánh Golf.
Công việc pha trà bình thường như vậy, ở trên người của Hạ Nhật Ninh, thì khiến cho người ta cảm thấy hắn là đang điêu khắc tác phẩm nghệ thuật.
Hạ Nhật Ninh nói: "Đêm nay có lẽ là cơ hội tốt. Cô nhiều năm như vậy, có lẽ cho tới bây giờ cũng chưa có nghỉ ngơi như vậy qua chăng?"
Thẩm Thất gật gật đầu: "Đúng vậy a, cô luôn là bận bận bận, lúc còn trẻ bận đi học, trung niên thì bận đi khắp nơi trên toàn cầu khảo cổ. Hèn chi cô mãi độc thân đến bây giờ, mỗi ngày cùng phần mộ giao tiếp, quả thật rất ít có cơ hội tiếp xúc người đàn ông phù hợp."
Hạ Nhật Ninh cũng nói: "Hơn nữa, cô rất độc lập, đàn ông bình thường, cô là không để vào mắt đấy. Điều kiện quá được đấy, lại rất ít thích hợp độ tuổi độc thân đấy."
Thẩm Thất cảm khái một tiếng, nói: "Đúng vậy a. Nhưng mà các người nói, Mạc đại ca cùng cô thật sự có khả năng sao?"
"Theo trước mắt mà xem, hình như có chút đầu mối a." Lưu Nghĩa cười ha hả mà nói: "Dù sao cô bây giờ cũng từ chức rồi, không có chuyện gì có thể làm, ở chỗ này trải qua kỳ nghỉ cũng rất tốt đấy."
Văn Nhất Phi cũng hùa theo nói: "Đúng vậy a. Bận rộn nửa đời người rồi, là nên nghỉ ngơi một chút. Nếu như bọn họ thật có thể thành đôi, cũng là một chuyện tốt. Mạc đại ca tuy rằng nhìn cao to thô kệch đấy, thế nhưng là kỷ tính lắm, nhiều năm sóng gió đã đi tới như vậy, cũng đủ vững vàng. Anh ấy là phù hợp mắt thẩm mỹ của cô đấy. Vừa rồi cô lúc rời đi, là ngượng ngùng rồi đấy."
Những người khác nhao nhao gật đầu.
Lúc vào đêm, tộc trưởng Mạc quả nhiên phái người đến mời rồi.
Mọi người thay một bộ trang phục bình thường hưu nhàn, đê điều cùng theo các tộc trường đi tham gia náo nhiệt rồi.
Đợi lúc mọi người đến nơi, phát hiện đã có rất nhiều du khách đang chờ rồi.
Thẩm Thất nói: "Người đến chơi nơi này đúng là thật không ít a!"
Mạc đại ca giải thích: "Nơi này làm thành cảnh khu du lịch đã được nhiều năm rồi. Bởi vì trong thời kỳ loạn lạc chiến tranh, phá hoại cũng không phải nghiêm trọng, vì vậy vào thời kỳ sau được sửa chữa phục hồi rất nhanh. Hơn nữa nơi này vẫn rất có chỗ đặc sắc riêng của nó, bởi vậy hấp dẫn du khách vẫn là rất nhiều đấy. Nhất là một loại rượu của bản xứ, là duy nhất có một tiệm, không có chi nhánh. Muốn uống, cũng chỉ có thể tới nơi này."
Văn Nhất Phi lập tức hứng thú: "Rượu gì? Huyền bí như vậy?"
"Là một phương thức bí truyền mà chế riêng đấy. Nghe đồn là tổ tiên của Mạc gia từ trong cung đình mang ra ngoài. Năm đó Nguyên phi Ỷ Lan chính là thích loại rượu này nhất, nghe nói sau khi bà ấy đã uống, thân thể sẽ mang theo một luồng mùi hương dị thường, Hoàng Đế Lý Thánh Tông đối với bà ấy say đắm không thôi." Mạc đại ca vừa cười vừa nói: "Đây chỉ là truyền thuyết a, cụ thể có thần kì như vậy hay không, vậy cũng khó mà nói rồi."
Thẩm Thất đúng là không có cách nào giải thích.
Lời nói này, cô không có cách nào tiếp được!
Cùng với số lượng du khách tăng nhiều, bắt đầu có người ở giữa bãi sân vừa múa vừa hát, không ngừng lôi kéo du khách gia nhập vào.
Cũng có người muốn tới đây kéo Thẩm Thất bọn họ, nhưng mà, đều bị tiểu Xuân mấy người bọn họ từ chối một cách nhã nhặn rồi.
Sau khi trôi qua nửa tiếng đồng hồ, mùi hương dị thường nồng nặc ở trên người của ella cuối cùng cũng đã tiêu tán đi không ít, cả người cũng tỉnh táo rất nhiều rồi.
Ella đỡ lấy trán nói: "Xem ra, sau này cũng không thể uống rượu rồi, lần này thay đổi không chỉ là vẻ bề ngoài của tôi, ngay cả tửu lượng cũng thay đổi rồi."
Mạc đại ca lo lắng mà nói: "Có cần tôi đưa cô quay về nghỉ ngơi một chút không?"
Ella lắc đầu: "Không cần. Mọi người chơi được vui vẻ như vậy, đừng bởi vì tôi mà mất đi hứng thú."
Lúc này, một đám du khách đi tới, mấy người cô gái ở thật xa liền thấy được Hạ Nhật Ninh cùng Thẩm Lục bọn họ rồi, trực tiếp thoát khỏi đội ngũ chạy tới: "Chúng tôi có thể cùng các người với nhau không?"
Hạ Nhật Ninh vừa định cự tuyệt, Sùng Minh đã mở miệng trước: "Không thể."
Biểu cảm ở trên mặt của những cô gái kia cứng đờ.
Có lẽ là vẫn chưa có bị người cự tuyệt qua như vậy chăng?
Tiểu Xuân mấy người kia cố nén cười, quay mặt ra chỗ khác.
Phong cách gần đây của Sùng Minh có chút hướng về phía con người bình thường mà rảo bước tiến lên a.
Lưu Nghĩa đối với cô gái luôn là không đành lòng đấy, bởi vậy mới giải thích: "Thật có lỗi, chúng tôi đều là một cái đoàn đội đấy. Vì vậy không thói quen có người ngoài gia nhập."
Đã có lời giải thích của Lưu Nghĩa, sắc mặt của mấy cô gái kia cuối cùng cũng không có khó coi như thế rồi, trong lòng không cam tâm mà nhìn thoáng qua Hạ Nhật Ninh cùng Thẩm Lục, quay người đi một bước thì quay lại ba lần mà rời đi.
Sùng Minh tình ý sâu xa mà nói với Thẩm Lục: "Anh nhìn thấy không? Loại cô gái tầm thường này, anh chẳng lẽ định sau này muốn cùng người như vậy đi chung cả đời sao?"
Thẩm Lục liếc xéo qua anh ấy một cái: "Tôi có nói qua là tôi muốn cùng các cô ấy đi chung cả đời sao?"