Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 534 :
Ngày đăng: 13:35 30/04/20
Văn Nhất Phi bị Phạm Thành và Phạm Ly giáo huấn cho một trận.
“Cậu cũng biết ghen cơ à? Tiểu Nghĩa chỉ tìm một sư huynh đóng giả bạn trai cô ấy thôi cậu đã không chịu nổi, sao cậu không nghĩ lại xem, nếu như người xuất hiện bên cạnh Tiểu Nghĩa không phải là sư huynh của cô ấy là mà một nam thần mà cô ấy yêu thầm từ thời thiếu nữ, Tiểu Nghĩa vẫn rất để ý, rất quan tâm, rất săn sóc cho người đó, cậu có chịu nổi không? Tại sao có đàn ông bên cạnh cô ấy cậu đã không chịu nổi, mà bên cạnh cậu có Phùng Khả Hân, cậu lại bắt Tiểu Nghĩa phải hiểu cho cậu! Nhất Phi, làm người đừng chơi tiêu chuẩn kép như vậy!” Phạm Thành và Phạm Ly nói đến câu cuối cùng thực sự rất sắc sảo.
Văn Nhất Phi bị chấn động mạnh: “Tôi thực sự quá đáng lắm sao?”
“Hỏi thừa! Đến chúng tôi còn không nhìn nổi!” Phạm Thành và Phạm Ly tàn nhẫn nói: “Nếu như không phải quen biết cậu từ sớm, chắc chắn chúng tôi đã xúi giục Tiểu Nghĩa đánh cho cậu thành cái đầu heo rồi!”
“Có cần phải ác thế không?” Văn Nhất Phi liếc xéo: “Theo chủ nghĩa độc thân như cậu thật đáng sợ! Chuyện tình cảm gì bày ra trước mặt các cậu cứ như không mảnh giáp che thân vậy!”
“Biết thế là tốt!” Phạm Thành Phạm Ly hừ hừ nói: “Bên này xã giao cũng hòm hòm rồi, ai nên giải tán thì giải tán hết đi! Đến lúc cần chuẩn bị cho lễ đính hôn của Phùng Mạn Luân rồi.”
Hiện tại, lễ đính hôn của Phùng Mạn Luân đúng là một sự kiện lớn.
Lễ đính hôn của hai người đó tác động tới hệ thần kinh của không ít người cũng như túi tiền của vô số người chơi cổ phiếu!
Cho nên, nhà họ Phùng và nhà họ Triệu gióng trống khua chiêng chuẩn bị cho lễ đính hôn lần này.
Chỉ là một lễ đính hôn mà bày biện không kém gì hôn lễ chính thức.
Hạ Nhật Ninh nói với Thẩm Thất: “Tiểu Thất, đợi đến khi chúng ta làm lễ cưới, nhất định phải long trọng hơn hai người này!”
Thẩm Thất rất bất đắc dĩ: “Em có để ý đến chuyện này đâu.”
“Nhưng anh để tâm!” Hạ Nhật Ninh nắm lấy ngón tay Thẩm Thất, đôi mắt phượng ánh lên sự kiên định: “Anh phải cho em tất cả những thứ tốt nhất trên thế giới! Không để lại tiếc nuối gì cả!”
Thẩm Thất rất bất đắc dĩ: “Được rồi, để anh quyết định vậy! Em phải chuẩn bị đến công ty, tối nay em còn phải dẫn ekip đến chỗ Triệu Văn Văn làm công tác chuẩn bị và trang điểm. Anh ngoan ngoãn ở nhà nhé!”
Hạ Nhật Ninh tiễn Thẩm Thất đi bằng bản mặt sặc mùi ghen tuông.
Thẩm Thất vừa đến công ty đã thấy Trình Thiên Cát đứng dựa người vào một chiếc xe thể thao đỏ như lửa cháy nhìn cô mà mỉm cười.
“Xin lỗi, để anh đợi lâu rồi. Tôi đến công ty sắp xếp một số việc, anh có muốn lên đó uống chút gì không?” Thẩm Thất mỉm cười chào hỏi Trình Thiên Cát.
“Không cần, tôi ở đây đợi em là được.” Trình Thiên Cát cười cười lắc đầu.
Thẩm Thất nhìn sắc trời: “Tôi nhanh thôi, đợi tôi một lát.”
Trình Thiên Cát gật gật đầu, Thẩm Thất chạy biến vào công ty.
Trình Thiên Cát đặt quyển sách xuống, đứng dậy: “Được!”
Thẩm Thất và ekip đợi ở bên ngoài.
Người ta tặng quà mà, mình tránh đi thì hơn.
Triệu Văn Văn dẫn Trình Thiên Cát tới tầng hai.
Thẩm Thất bưng tách hồng trà lên nhấp một ngụm, nhìn khung cảnh bên ngoài biệt thự mà ngơ ngẩn.
Judy không kìm lòng được mà hỏi Thẩm Thất: “Thẩm tổng, nữ hoàng của sàn diễn thời trang và công tử nhà họ Phùng yêu nhau thật hả?”
Thẩm Thất hỏi vặn lại cô: “Sao cô hỏi như vậy?”
Judy đẩy gọng kính, dùng mắt kính để che đi ánh mắt lấp lánh của mình: “Nhưng tại sao tôi cứ cảm thấy dường như Triệu Văn Văn không hề chú ý tới lần đính hôn này nhỉ? Ban nãy tôi hỏi cô ấy thích dùng nhãn hiệu dưỡng da nào, cô ấy chỉ thản nhiên trả lời thế nào cũng được. Cô dâu nào cũng rất chú ý vấn đề này chứ nhỉ?”
Thẩm Thất bật cười, sau đó nói ngay: “Chắc vì cô ấy rất tin tưởng chúng ta, cho nên lần này tuyệt đối không được sai sót, biết chưa?”
“Đã rõ.” Những người khác đồng loạt gật đầu.
Trình Thiên Cát và Triệu Văn Văn vừa lên tầng, qua khúc ngoặt của hành lang, Triệu Văn Văn đẩy Trình Thiên Cát vào phòng, đè hắn xuống thảm.
Trình Thiên Cát hoàn toàn không phản kháng, mặc cho Triệu Văn Văn đẩy mình.
Triệu Văn Văn cúi đầu nhìn Trình Thiên Cát: “Nếu anh đã đến rồi, chắc anh biết em mời anh đến để làm gì.”
Trình Thiên Cát bình tĩnh nhìn cô: “Cô không yêu Phùng Mạn Luân cũng không sao, bỏ đi đêm đầu như thế, quá bồng bột nhỉ?”
Triệu Văn Văn ấm ức: “Cái gì anh cũng biết, sao lúc nào cũng tỏ ra thờ ơ như vậy?”
“Tôi chỉ thấy không đáng thay cô. Tôi không có tư cách lấy đi đêm đầu của cô.” Trình Thiên Cát bình tĩnh nhìn cô: “Nếu cô cứ khăng khăng làm mất đêm đầu trước kia đính hôn, cô có thể chọn người phù hợp hơn.”
“Nhưng anh chính là người phù hợp nhất.” Triệu Văn Văn cố chấp: “Em không cần quan tâm anh hạ thấp mình thế nào, buổi tối sinh nhật em mười sáu tuổi, em đã biết, anh có tư cách ấy.”
“Nhưng tôi vẫn không thể lấy nó được.” Trình Thiên Cát bình tình nói: “Văn Văn, Phùng Mạn Luân không phải người đàn ông tầm thường, cô đừng tự chặt đứt đường lui của mình. Cho dù cô không thích anh ta, anh ta cũng không thích cô. Anh ta sẽ không chấp nhận sự thật này đâu.”
Triệu Văn Văn đột ngột cúi xuống, hôn lên môi Trình Thiên Cát: “Đừng nói nữa, cho em đi!”