Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 541 :

Ngày đăng: 13:36 30/04/20


Thẩm Thất nghĩ nghĩ, thấy cũng có lí.



Mẹ nuôi còn dễ nói, nhưng ba nuôi…



Đột nhiên Thẩm Thất thấy thương thay cho Văn Nhất Phi.



Sức chiến đấu của ba nuôi rất mạnh.



Lần trước thuyết phục ba nuôi theo Tiểu Nghĩa, cô cũng đã thấy được sức chiến đấu của ba nuôi!



Tính tình nóng nảy của ông sẽ không để ý người ta có phải đại thiếu gia nhà họ Văn hay không.



Ai da da, đúng là phải trải qua nhiều gian nan thì mới có chuyện vui được.



Trải qua khúc nhạc đệm này của Văn Nhất Phi, cuối cùng lễ đính hôn của Phùng Mạn Luân và Triệu Văn Văn cũng miễn cưỡng được kéo về quỹ đạo.



Sau khi kết thúc phát trực tiếp, khách khứa bắt đầu dùng bữa.



Thẩm Thất tạo một kiểu cuối cùng cho Triệu Văn Văn rồi tiến hành thu dọn đồ đạc.



Nhưng Triệu Văn Văn lại kéo cổ tay Thẩm Thất nói: “Tiểu Thất, cô có thể giúp tôi một chuyện không?”



“Được chứ, chuyện gì?” Thẩm Thất thuận miệng hỏi.



Ánh mắt Triệu Văn Văn loé lên, nói: “Tiểu Thất, mấy hôm nay tôi không quen khí hậu, không được thoải mái cho lắm. Ở thành phố Vinh tôi cũng không có bạn bè người thân gì. Cô có thể ở bên cạnh tôi mấy hôm không?”



Thẩm Thất hơi ngạc nhiên nhìn Triệu Văn Văn một lát mới nói: “Cũng được, hàng ngày tôi sẽ tới đây thăm cô.”



“Tôi đang nói là cô có thể ở lại đây không?” Triệu Văn Văn vội nói: “Ý tôi là, Phùng gia có rất nhiều phòng khách, cô có thể ở đây vài ngày không?”



“Văn Văn, cô làm sao vậy?” Thẩm Thất khó hiểu nhìn cô ta: “Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”



“Không có! Tôi chỉ chưa thích ứng được với môi trường ở đây. Đột nhiên chuyển tới Phùng gia, cái gì cũng không quen. Vì vậy tôi mong rằng có một người quen ở bên cạnh, giúp tôi thích nghi nơi này.” Ánh mắt Triệu Văn Văn tràn ngập khát vọng nhìn Thẩm Thất: “Tiểu Thất, chúng ta có phải bạn bè không?”



“Đương nhiên.” Thẩm Thất cắn môi nghĩ nghĩ rồi nói: “Được rồi, tôi sẽ ở đây vài ngày. Nhưng mà tôi không ở lâu được, cô biết đấy, tôi có rất nhiều chuyện phải xử lí.”



“Tôi hiểu! Tôi sẽ không quấy rầy cô quá lâu!” Thấy Thẩm Thất đồng ý, Triệu Văn Văn như trút được gánh nặng.



Sau khi Thẩm Thất rời khỏi đó, Triệu Văn Văn vội gửi tin nhắn cho Phùng Mạn Luân, gửi một kí hiệu ok, Phùng Mạn Luân biết ngay cô ta đã thành công.



Nhân cơ hội Hạ Nhật Ninh củng cố địa bàn, không có thời gian quan tâm đến Thẩm Thất, hắn phải khôi phục lại tình cảm với Thẩm Thất!
Thẩm Thất đỏ mặt nhìn Hạ Nhật Ninh.



Câu nói này rất thẳng thắn, cũng rất cảm động.



Có người nói, một người đàn ông muốn lên giường với một người phụ nữ, đó là thích. Nhưng nếu một người đàn ông có thể cam tâm tình nguyện nhẫn nhịn vì một người phụ nữ, vậy đó chính là tình yêu.



Nếu đây không phải tình yêu, thì cái gì mới là tình yêu?



Thẩm Thất đột nhiên ôm lấy cổ Hạ Nhật Ninh, đỏ mặt nói: “Nhưng, nếu em muốn thì sao?”



Hạ Nhật Ninh cười tà mị, cúi đầu hôn lên môi Thẩm Thất: “Thế thì anh đương nhiên phải tận lực thoả mãn vợ rồi!”



Vành tai Thẩm Thất đỏ bừng.



Hạ Nhật Ninh cười một tiếng, ôm lấy Thẩm Thất vào thẳng phòng tắm.



Xem ra, tối nay lại có thể chơi rất lâu rồi.



Lưu Nghĩa ở phòng bên cạnh, cô nằm trên giường, mãi mà không ngủ được.



Không phải cô không muốn ngủ, cũng không phải không ngủ được!



Mà là tên nhóc Văn Nhất Phi đó cứ gửi tin nhắn cho cô!



Hết tin này tới tin khác, anh ta không thấy phiền à?



Lưu Nghĩa nhìn những lời âu yếm và những lời thề non hẹn biển chằng chịt trên điện thoại, cô không biết mình có nên chụp lại màn hình không?



Sau đó đợi tới khi nào anh ta không làm được thì cô quay sang cười vào mặt anh ta?



Dường như Văn Nhất Phi đã biết ý đồ của Lưu Nghĩa, anh không gõ chữ nữa mà bắt đầu gửi tin nhắn thoại.



Lưu Nghĩa không dằn nổi sự tò mò, mở tin nhắn thoại ra, giọng nói của Văn Nhất Phi vang lên: “Tiểu Nghĩa, em xem xem khi nào thì chúng ta về nhà? Anh biết thầy Từ rất lâu rồi! Chắc chắn thầy Từ rất hài lòng về anh! Em xem, khi nào chúng ta đi thăm ba?”



Mặt Lưu Nghĩa đen kịt.



Gọi ba cái gì chứ! Phải gọi là chú!



Văn Nhất Phi vẫn tiếp tục mặt dày nói: “Đúng rồi, sở thích của ba là gì vậy? Anh còn biết đường chuẩn bị trước! Tuyệt đối không được để ba thất vọng!”