Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 572 :

Ngày đăng: 13:36 30/04/20


"Muốn giữ được bí mật cũng được, thế nhưng là cậu nhất định phải cam đoan, sẽ không bao giờ xảy ra chuyện như vậy nữa." Thẩm Thất nghiêm túc nói.



"Tôi tận lực." Trợ lý tiểu Chu nói: "Tôi vốn chính là bởi vì ngưỡng mộ chị Khê mới."



Thẩm Thất cảm thấy một cơn nhức đầu.



"Cậu ở thành phố Vinh có chỗ ở không?" Thẩm Thất hỏi.



Từ Vân Khê là hôm nay mới đến đấy, bà ấy có thể ở biệt thự của mình, người khác thì không được!



Hạ Nhật Ninh biết được người đàn ông khác đi vào ở, không giết người mới là chuyện lạ.



"Không có." Trợ lý tiểu Chu trả lời: "Chưa kịp."



Tiểu Hạ nói: "Thiếu phu nhân, chuyện này giao cho tôi đi."



Thẩm Thất gật gật đầu nói: "Được rồi, tôi với anh cùng nhau đi. Không triệt để nhìn cậu ấy ở lại, trong lòng của tôi không ân tâm. Dù sao bọn nhỏ đêm nay thì đã giao cho Hạ Nhật Ninh rồi, tôi dứt khoát đem chuyện này cũng làm xong rồi mới hẳn trở về thôi."



Tiểu Hạ gật gật đầu, lập tức gọi một cuộc điện thoại, thu xếp ổn thỏa trợ lý tiểu Chu.



Thẩm Thất để lại cho anh ấy thuốc thoa, dặn dò anh ấy xức đúng lúc, lúc này mới cùng tiểu Hạ cùng nhau về tới biệt thự.



Chờ lúc Thẩm Thất trở lại, đã là nửa đêm rồi, đoán chừng bọn nhỏ đều cùng Hạ Nhật Ninh ngủ rồi, Thẩm Thất thì cũng không qua đó rồi.



Chuyện của trợ lý tiểu Chu, hãy để cho chính anh ấy tự xin phép nghỉ đi!



Mặt khác của Cảnh Hoa trang viên, Hạ Nhật Ninh đúng là dỗ dành bọn nhỏ ngủ ở trên một cái giường.



Hai con nít chưa mọc lông này mỗi bên một cái.



Hạ Nhật Ninh cảm thấy quá hài lòng rồi.



"Còn gì nữa còn gì nữa? Tiểu công chúa xinh đẹp, cùng tiểu hoàng tử của cô ấy đã gặp nhau chưa?" Thẩm Hà nghe kể truyện nghe đến rất sốt ruột.



Thẩm Duệ nhịn không được nói: "Hẳn là đã gặp rồi chăng? Bọn họ rõ ràng có duyên phận như thế."



Hạ Nhật Ninh cười cười, thấp giọng nói: "Đúng vậy a, bọn họ có duyên phận như thế, làm sao lại có thể dễ dàng tách ra đây? Sau khi tiểu hoàng tử kia ở tại chỗ đợi được vô cùng lâu, cũng không có đợi được bóng người của tiểu công chúa. Tiểu hoàng tử cho rằng tiểu công chúa đã quên mất hắn rồi, thế nhưng là tiểu hoàng tử lại chưa từng quên qua tiểu công chúa. Vết bớt ở trên người của tiểu công chúa, hắn nhớ được rất rõ ràng. Hắn biết, đời này nhất định phải tìm được cô bé này, sau đó cả đời coi gữ lấy cô ấy."



Thẩm Hà dùng sức nắm chặt tay: "Ừ! Nhất định phải như vậy!"


"Chú muốn trở thành daddy của con sao?" Giọng nói non nớt của Thẩm Hòa vang lên.



"Muốn." Hạ Nhật Ninh rất nghiêm túc mà gật đầu.



"Chú sẽ cam doan sau khi cùng mami khết hôn, sẽ đối xử tốt với con cùng anh trai không? Sẽ cùng chúng von gây dựng tình cảm không? Sẽ hiếu thảo với bà ngoại không? Sẽ cùng người của Thẩm gia gây quan hệ tốt không?" Thẩm Hà giống như người lớn mà nói: "Nếu như chú có thể làm được, con đây cho phép chú theo đuổi mami của con rồi! Chú có thể cầu hôn với mami rồi đấy!"



Hạ Nhật Ninh lập tức mỉm cười: "Vậy con có muốn gọi chú một tiếng daddy trước không?"



Thẩm Hà nhăn nhó một hồi: "Sao cảm thấy gọi không ra miệng. Luôn cảm thấy hình như đối phương có chút, vẫn là không đúng."



Những người ở hiện trường đồng thời nhướn mày.



Trực giác của tiểu nha đầu, có cần quá nhạy cảm như vậy không?



Mới ba tuổi thì lợi hại như vậy rồi, sau này trưởng thành rồi còn có thể chịu nổi sao?



Sau này, người con trai như thế nào mới có thể giáng phục được tiểu yêu tinh có trực giác nhạy cảm như vậy đây?



Thẩm Thất hoà giải: "Được rồi, đều đừng đứng ở đây nữa, ăn sáng trước đi!"



Từ Vân Khê quay đầu nhìn xem sắc trời, nói: "Thật kỳ lạ, tiểu Chu lúc này là lẽ ra phải cho tôi đưa tới nước canh bữa sáng rồi, hôm nay còn chưa tới đấy."



Thẩm Thất cùng Hạ Nhật Ninh trao đổi một ánh mắt.



Lưu Nghĩa lập tức nói: "Uống nước canh bữa sáng gì a! Đến Cảnh Hoa trang viên còn sợ mẹ uống không được canh? Ẩm thực ở nơi này, là so với nhưng khách sạn ngôi sao ở bên ngoài còn tinh xảo hơn đấy! Đi thôi đi thôi! Có lẽ là người ta có chuyện đấy. Mẹ vẫn không thể cho phép người ta có chút chuyện phiền phức sao?"



Từ Vân Khê suy nghĩ một hồi, lời nói này có lý, bởi vậy cũng không có suy nghĩ nhiều, cùng theo mọi người liền đi vào phòng ăn dùng cơm rồi.



Lúc đang dùng bữa, bên người của Hạ Nhật Ninh, mỗi một bên ngồi một đứa bé.



Thân là cha ruột, lần đầu tiên trông nom bảo bảo ăn cơm, hắn đây là đường đường tổng tài lớn cũng có chút kích động a!



Hắn cuối cùng cũng có thể tự tay đút cho con trai bảo bối và con gái bảo bối của mình ăn cơm rồi!



Ai nói người đàn ông thành công không quan tâm đến nhà đấy?



Nói dóc!



Người đàn ông trông nom gia đình, mới là hạnh phúc nhất được không?