Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 595 :

Ngày đăng: 13:36 30/04/20


Đôi đũa trong tay Hạ Nhật Ninh lập tức rơi xuống.



“Có chuyện gì vậy ạ?” Thẩm Duệ hỏi.



Hạ Nhật Ninh đưa tay xoa đầu Thẩm Duệ, nói: “Trong nhà có người bị ốm, chú phải về xem thế nào. Các cháu có muốn đi cùng chú không?”



Thẩm Hà ở bên cạnh ngước khuôn mặt nhỏ nhắn lên, hỏi: “Cụ nội bị ốm ạ?”



“Ừ. Tiểu Hà phải gọi là cụ, nhớ chưa?” Ánh mắt Hạ Nhật Ninh dịu dàng nhìn Tiểu Hà: “Cụ lớn tuổi rồi, cũng gần bằng tuổi cụ ngoại của các cháu.”



Thẩm Hà lập tức đứng dậy, giơ nắm đấm nhỏ lên, quyết tâm nói: “Vậy cháu cũng đi! Nhất định cháu và anh sẽ làm cho cụ vui vẻ!”



Thẩm Duệ thở phào nhẹ nhõm, nói: “Cháu cũng đi!”



Ánh mắt Hạ Nhật Ninh lại dịu đi một chút, nhìn hai đứa trẻ nói: “Ừ, vậy chú sẽ đưa các cháu về nhà. Vậy là lần này mọi người trong nhà được gặp các cháu rồi.”



Tiểu Hạ cũng cười theo, rồi nhanh chóng đi ra ngoài.



Vừa đến nhà Hạ gia, Thẩm Duệ và Thẩm Hà đã mở to mắt sững sờ.



Vốn đã quen với kiểu sân nhỏ trong nhà ở vùng Đông Bắc, lần đầu tiên nhìn thấy kiến trúc kiểu vườn Tô Châu xinh đẹp và thanh lịch như thế này, cả hai đều không khỏi kinh ngạc.



“Trời ơi, ngoài đời cũng có kiểu nhà ở đẹp như thế này sao!” Thẩm Hà không nhịn được, kêu to: “Còn đẹp hơn cả khu vườn cháu thiết kế trong trò chơi nữa! Thật không thể tin được!”



Thẩm Duệ cũng gật đầu lia lịa: “Đúng vậy, đúng là không có gì để chê cả. Điểm quan trọng nhất là diện tích ngôi nhà này không hề kém so với trong trò chơi!”



Thẩm Hà cũng gật đầu lia lịa.



Hạ Nhật Ninh đi ở giữa, nắm lấy tay hai đứa trẻ, nghe hai đứa bình luận mà mặt mày rạng rỡ. Nhưng hắn không hề lên tiếng, để hai đứa thoải mái nói chuyện.



Hòa quản gia đã nhìn thấy họ từ phía xa, đầu tiên thì sửng sốt, sau đó mừng rỡ chạy tới.



Thậm chí bà quên cả việc đón Hạ Nhật Ninh, nhanh chóng chạy đến báo tin cho lão phu nhân.



Bệnh của lão phu nhân vốn là tâm bệnh!



Nếu giờ được gặp hai đứa chắt, có lẽ bệnh tình của người cũng phải tốt hơn đến một nửa!



Quả nhiên, Hạ lão phu nhân vốn còn đang mệt mỏi nằm trên giường bệnh, vừa nghe tin Hạ Nhật Ninh mang hai đứa trẻ trở về. Thoáng cái ngồi dậy, nói bản thân nhất định phải xuống giường.




“Ra ngoài rồi nói.” Hạ Nhật Ninh đứng lên, rời khỏi phòng cùng Tiểu Xuân.



Hạ lão phu nhân mặc kệ Hạ Nhật Ninh rời đi! Chỉ cần trong phòng có hai đứa nhỏ đáng yêu này là đủ rồi!



Cháu trai có hề chi chứ? Chắt mới là quan trọng!



Hạ Nhật Ninh vừa đi ra, Tiểu Xuân lập tức bảo: “Phu nhân muốn tặng quà cho lão phu nhân, nhưng những món quà phu nhân đưa tới trước đây đều bị lão phu nhân ném đi cả. Đến giờ lão phu nhân vẫn không chịu tha thứ cho chuyện phu nhân đã làm năm đó.”



Hạ Nhật Ninh thở dài.



Khi khôi phục kí ức, hắn cũng bị giằng xé mất một thời gian dài.



Nhưng lúc này, hắn sẽ không dung túng cho bà ấy nữa.



Bởi vì sự dung túng trước kia của hắn, mà làm hại Tiểu Thất, khiến hai người chia lìa bốn năm trời!



Nếu như không phải hắn nhẹ dạ quá mức thì chuyện đó cũng không xảy ra.



Nhưng tốt xấu gì đó cũng là ba mẹ ruột của hắn.



Dù không tha thứ, hắn cũng không thể ngăn trở tình thân huyết thống.



Hạ Nhật Ninh nói: “Để tôi nói chuyện với bà rồi tính sau.”



Tiểu Xuân gật đầu.



Hạ Nhật Ninh lại vào phòng, nói với Thẩm Duệ và Thẩm Hà: “Tiểu Duệ, Tiểu Hà, không phải hai đứa muốn xem những thứ khác trong vườn sao? Hai đứa đi ngắm cảnh với Hòa quản gia được không? Lát nữa còn có điểm tâm rất ngon đấy!”



“Vâng ạ!” Thẩm Duệ và Thẩm Hà vui vẻ trả lời.



Hạ lão phu nhân biết cháu có chuyện cần nói, liền bảo: “Các cháu đi với Hòa quản gia ra sau sân chơi một lát đi, chắc chắc các cháu sẽ rất thích phong cảnh ở đó. Hơn nữa, còn có rất nhiều đồ ăn ngon! Nếu các cháu thích thì cứ đến ăn thường xuyên!”



“Chúng cháu cảm ơn cụ ạ!” Thẩm Duệ và Thẩm Hà vui vẻ nói, vẫy tay với mọi người rồi tung tăng đi cùng Hòa quản gia.



“Có chuyện gì thế?” Hạ lão phu nhân hỏi thẳng: “Nếu cháu muốn hỏi mong muốn vào buổi tiệc mừng thọ năm nay của ta thì không cần hỏi nữa. Ta chỉ muốn hai đứa nhỏ này thôi! Không cần thứ gì khác! Cháu mang hai đứa về đi, đưa cả Tiểu Thất về nữa, chỉ cần bốn đứa đều đông đủ trước mặt ta thì chẳng cần điều gì nữa!”



Hạ Nhật Ninh hít sâu, ngồi bên giường nói: “Cháu sẽ cố gắng hết sức, được không bà? Nhưng trước khi nói về chuyện này, cháu muốn thương lượng chuyện này với bà một chút!”