Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 604 :

Ngày đăng: 13:36 30/04/20


“Bây giờ em đang ở đường ăn vặt gần trường bách khoa, có muốn đến không?” Lưu Nghĩa nhỏ nhẹ nói.



“Ở đó đợi anh, anh lập tức đến!” Văn Nhất Phi vừa nghe Lưu Nhĩa nói vậy, lập tức nhảy xuống giường chạy đi.



Lưu Nghĩa nghe trong điện thoại có người ở sau gọi:” thiếu gia, cậu mang lộn giày rồi.”



Khóe miệng Lưu Nghĩa không kìm lòng được nhếch lên.



Thật ra, yêu đương, cũng rất tốt.



Tốc độ của Văn Nhất Phi rất nhanh, thật sự là rất nhanh.



Từ lúc cúp điện thoại tới khi xuất hiện, chỉ có mười mấy phút.



Đối với người đi qua mấy con phố mà nói, thật sự rất nhanh!



May là bây giờ là sáng sớm, trên đường không có xe, nếu không, thì thật sự cũng không tới nhanh như vậy!



Văn Nhất Phi vừa đến liền nhìn xung quanh, nói:” vào giờ này, mà ở đây lại náo nhiệt như vậy!”



Lưu Nghĩa gật đầu nói:” đúng vậy, nghỉ hè rồi, sinh viên cũng tự do. Cũng có thể nơi này không nghỉ hè cũng náo nhiệt như vậy rồi?”



Văn Nhất Phi chủ động tiến lên trước nắm tay Lưu Nghĩa, hai người đều rất đẹp trai làm cho trước mắt mọi người sáng lấp lánh, vì vậy động tác của hai người nhanh chóng thu hút rất nhiều ánh nhìn.



ồ hihihi sinh viên nữ mê trai vẫn còn rất nhiều.



Lưu Nghĩa không tránh né động tác của Văn Nhất Phi, chịu để anh ta nắm tay, nói:” anh đói không? Em mua đồ ăn cho anh.”



“Được.” Văn Nhất Phi cảm thấy trái tim nhỏ đập rộn ràng.



Rõ ràng là người 30 tuổi rồi, lại rộn ràng giống như là tình yêu đầu thời trẻ vậy.



Văn Nhất Phi tất cả ngọt ngào đều muốn tràn ra hết rồi.



Lưu Nghĩa kéo Văn Nhất Phi đi rất nhanh trên con phố nhỏ, mua cho Văn Nhất Phi rất nhiều đồ ăn, rồi cũng ăn chung với anh.



Anh đút cho em một miếng, em đút cho anh một miếng.



Thiệt tình, thức ăn một phố, cũng bạo hành người của cả một con phố.



Rất nhiều bác tài xế taxi cũng đều ở đây ăn khuay, nhìn hai người ngọt ngào như vậy, nhịn không được bắt đầu hô:” hôn đi, hôn đi!”




Tim của tiểu Hạ đều muốn sủi bọt rồi!



Thẩm Hà tiếp tục nói:” con là con gái của mami, nhưng mà mọi người đều nói con không bằng mami!”



“Tiểu công chúa còn nhỏ, đợi tiểu công chúa lớn rồi sẽ tốt thôi.” Tiểu Hạ mở cửa xe, sau khi đeo dây an toàn cho Thẩm Hà, mới lái xe đi.



“Ồ, con cũng nghĩ như vậy.” Thẩm Hà nắm tay:” nhưng mà, thua mami, con không buồn chút nào! Bởi vì con rất yêu mami!”



Tiểu Hạ nhịn không được lông mày cong cong trả lời:” ừ ừ, tiểu công chúa nói đúng!”



Tiểu Hạ đưa Thẩm Hà vào lớp múa, nhìn thấy Thẩm Hà vui vẻ chào hỏi các bạn nhỏ khác, chào hỏi lễ phép với cô giáo, tiểu Hạ nhịn không được liền mỉm cười.



Giáo dục của Thẩm gia đúng là rất tốt.



Ngay cả đến con gái đời thứ ba vẫn nghiêm khắc dạy dỗ, cưng chiều nhưng không thương hư con.



Thẩm Tử Dao là nhà thơ, tác giả, họa sĩ.



Thẩm Thất là nhà thiết kế tài giỏi.



Thẩm Hà tuy chỉ mới ba tuổi rưỡi, nhưng đã nhận được thư mời họp phụ nữ của mười mấy năm sau rồi.



Tiểu Hạ đang có cảm xúc, điện thoại gọi đến, tiểu Hạ nhẹ nhàng ấn nghe điện thoại:” alo.”



“Ta là Hạ Quốc Tường.” Điện thoại truyền đến một giọng nói ồm trầm.



Đột nhiên tiểu Hạ toàn thân đứng thẳng, theo bản năng nhìn bốn phía, không có người.



“Tiên sinh, ngài.” Tiểu Hạ có chút lắp bắp nói: “sao ngài lại gọi điện thoại cho tôi? tổng tài anh ấy.”



“Ta tạm thời không gặp nó.” Hạ Quốc Tường nói:” ta muốn nhìn mặt cháu ta, có được không?”



Tiểu Hạ do dự:” việc này.”



“Ta biết cậu đưa Thẩm Hà ra ngoài, hơn nữa cậu không mang theo ai khác. Chúng ta chỉ muốn nhìn mắt cháu ta, không có ý gì khác.” Hạ Quốc Tường hạ giọng nói:” các cháu đều lớn như vậy rồi, người làm ông nội như ta, vẫn là chưa một lần gặp mặt.”



Hạ Quốc Tường nói đến đây, giọng ồm ồm nghẹ ngào:” năm đó là do bọn ta sai, chịu trừng phạt cũng là đúng. Nhưng mà, hai đứa cháu dù gì cũng là cốt nhục của nhà họ Hạ. Ta cũng có tuổi rồi, cũng đến lúc gần đất xa trời. Cậu yên tâm, ta sẽ không để cậu khó xử. Ta chỉ mang ít đồ cho cháu ta, muốn tự tay đưa cho nó. Cũng coi như là nể tình người làm ông nội này, từ lúc cháu con sinh ra đời chưa một lần gặp mặt, hãy nể tình ta cũng mang họ Hạ, hãy để cho ta nhìn cháu ta một lát.”



Hạ Quốc Tường đều nói đến nể tình danh phận rồi, Tiểu Hạ còn có thể nói được gì nữa.