Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 62 :

Ngày đăng: 13:29 30/04/20


Thẩm Thất tắm rửa xong, tóc cũng khô được phân nửa rồi, cô lấy một quyển sách dựa vào đầu giường.



Nhưng mới lật được hai trang thì phát hiện làm thế nào cũng không thể tiếp tục đọc được nữa.



Trong đầu bất giác nhớ đến bữa cơm ban tối, nhớ đến lúc Hạ Nhật Ninh giữ lấy ngón tay cô.



Cô luôn cảm thấy biểu hiện tối nay của hắn kì lạ ở đâu đó.



Hình như, có gì đó thay đổi không giống bình thường.



Rốt cuộc là gì nhỉ?



Thẩm Thất nhẹ nhàng xoa mu bàn tay, đây là chỗ hắn đụng vào.



Trong tình huống lúc đó, sự tiếp xúc của hắn cho cô một cảm giác an toàn không tên.



Hắn thà đắc tội với Phùng Khả Hân, đắc tội với nhà họ Phùng cũng phải bảo vệ cô.



Hắn thật sự không hối hận sao?



Thẩm Thất đưa tay vỗ vỗ lên đôi gò má, ngăn bản thân tiếp tục nghĩ ngợi lung tung.



Hắn là em rể cô mà!



Sao cô có thể có quá nhiều cử chỉ thân mật với hắn được chứ?



Chồng cô cũng là anh trai hắn!



Không được, không thể tiếp tục nghĩ ngợi nữa!



Dừng lại, dừng lại ngay!



Trong lúc đó, đột nhiên có một cuộc điện thoại lạ gọi đến.



Thẩm Thất khẳng định không biết số điện thoại này.




Chờ Hạ lão phu nhân trút giận xong, Hạ Nhật Ninh mới đặt điện thoại vào tai nói: “Bà à, được rồi, con hiểu rồi, đây chẳng phải bà đang lo lắng nhà họ Hạ không có con cháu sao? Bà yên tâm, năm nay con mới hai mươi sáu, không vội! Trước năm ba mươi tuổi nhất định sẽ để bà bế chắt trai, được không ạ?”



Hạ lão phu nhân hừ lạnh một tiếng.



“Anh không muốn kết hôn, bởi vì anh có cách nghĩ của riêng mình, con kết hôn thay anh, cũng coi như thay anh hoàn thành giao ước năm đó rồi. Anh cũng không nói gì với con, bà đừng tức giận nữa, thậm chí con cũng chẳng để tâm người con cưới là ai đâu. Con cũng không lạ gì con gái nhà họ Thẩm, loại phụ nữ ngoài việc biết nhõng nhẽo ra thì chỉ biết tiêu tiền đó, con rất chướng mắt!” Hạ Nhật Ninh kiên nhẫn khuyên Hạ lão phu nhân: “Bà à, bà yên tâm, con sẽ không làm bà mất lòng tin giống như ba mẹ con đâu, con sẽ vĩnh viễn ở cạnh bà.”



“Đây là con nói đó nhé!” Hạ lão phu nhân vẫn có chút không yên tâm: “Ta tạo nghiệt rồi! Con trai không ở bên, con dâu cũng cũng không ở bên. Có hai đứa cháu ngoan ngoãn, kết quả một đứa không muốn kết hôn sinh con... Ôi chao, thật phiền lòng mà!”



Hạ Nhật Ninh nhịn cười đáp lời: “Được rồi, được rồi, bà à, anh thà từ bỏ quyển thừa kế cũng không chịu kết hôn, bà đừng làm khó anh nữa. Mặc dù con kết hôn thay anh, nhưng cũng chỉ vì thực hiện giao ước, không để người khác nắm được thóp của nhà họ Hạ thôi. Còn về chuyện con cái, bà đừng quá bận tâm.”



“Được rồi, như vậy đi. Mỗi tuần con đến biệt thự một chuyến, nếu quả thực một năm sau không có thai thì ta để con tự do!” Hạ lão phu nhân đưa ra thông điệp cuối cùng.



Quả thực Hạ Nhật Ninh không đồng ý nhưng vẫn miễn cưỡng: “Được ạ, được ạ, khi nào rảnh con sẽ đến, như vậy được rồi chứ?”



Nhận được câu trả lời của Hạ Nhật Ninh, Hạ lão phu nhân mới bằng lòng càm ràm hai câu, rồi mới chịu cúp điện thoại.



Hạ Nhật Ninh nghĩ đến người vợ trên danh nghĩa kia của mình thì không nhịn được mà cười “xì” một tiếng.



Con gái nhà họ Thẩm là Thẩm Ân Ân, từ rất lâu về trước hắn đã biết cô ta là kiểu người gì rồi.



Ham ăn biếng làm, tính cách nóng nảy hấp tấp, không học vấn cũng không có nghề nghiệp.



Loại phụ nữ như vậy, làm gì có đủ tư cách sinh con của hắn chứ?



Bà nội điên rồi sao?



Nếu hắn muốn sinh con thì phụ nữ trên toàn thế giới này xếp hàng đợi sinh con cho hắn đó chứ.



Hắn mới không cần nguồn gen kém chất lượng của Thẩm Ân Ân!



Ít nhất thì cũng phải là người con gái vừa thông minh vừa bướng bỉnh lại đáng yêu như Thẩm Thất...



Đợi một chút, sao hắn lại muốn có được người phụ nữ đó?