Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 631 :

Ngày đăng: 13:37 30/04/20


Nàng dâu mà người khác mua về, ngày đầu tiên không vừa khóc vừa gào thì sẽ tuyệt thực nhịn ăn nhịn uống, đều phải đánh một trận tơi bời mới chịu sống cho tử tế.



Nàng dâu mà hắn mua về, ngày đầu tiên ăn no uống say ngoan ngoãn vô cùng, dáng vẻ quyết tâm phải ở lại. Điều này khiến Tro Đen rất vừa lòng!



Bởi thế cho nên yêu cầu có thật nhiều đồ ăn của Thẩm Thất cũng được đáp ứng.



Thẩm Thất gặm một miếng, nói với Tro Đen: “Sắc trời không cũng đã tối, anh nghỉ sớm một chút đi. Sáng mai tôi dậy nấu cơm cho anh.”



“Ôi!” Tro Đen nghe vậy càng thêm vui vẻ. Nàng dâu này tốt quá đi mất, còn chủ động muốn nấu cơm.



Lúc Tro Đen đi ra muốn khóa cửa lại, Thẩm Thất lập tức nói: “Đừng khóa cửa, buổi sáng tôi còn phải dậy sớm nấu cơm cho mọi người mà! Trở thành con dâu của nhà mình, đương nhiên phải dậy thật sớm nấu cơm hiếu kính cha mẹ chồng.”



Tro Đen lại càng vui hơn.



Nàng dâu hiểu chuyện quá ha!



Không giống với vợ nhà khác lấy về, còn phải hầu ăn hầu uống cẩn thận!



Nàng dâu này hiểu chuyện như thế, biết chủ động nấu cơm chăm sóc người khác!



Hơn năm mươi triệu này rất đáng giá!



Tro Đen rời đi trong sung sướng.



Nhưng mà, tuy rằng cửa trong không khóa nhưng cửa ngoài thì khóa rồi.



Thẩm Thất mang ba chiếc bánh đậu mà Tro Đen mang tới cất đi cẩn thận.



Do dự một chút, cô xé rách quần áo mặc bên trong của mình, làm thành một cái gói đơn giản, giấu kỹ mấy chiếc bánh đậu đi rồi đeo lên người.



Quần áo của người phụ nữ mập thật sự rất rộng, trên người có giấu đồ vật cũng không nhìn ra.



Cuộc trốn chạy ngày mai cần rất nhiều sức lực, Thẩm Thất không hề chần chừ, dứt khoát tắt đèn đi ngủ.



Trước khi đi ngủ, Thẩm Thất dùng đồ vật cài trong cửa lại.



Nếu có người đi vào, cô sẽ giật mình tỉnh dậy.



Mới chớp mắt một cái trời đã hửng sáng.



Quả nhiên, Thẩm Thất dậy rất sớm, chủ động giúp đỡ chuyện cơm nước.



Bà cụ nhìn Thẩm Thất nhanh nhẹn như thế, quan trọng là thấy được cô đã chấp nhận ở lại, ý cười hằn lên nếp nhăn trên khuôn mặt càng sâu thêm.



Tiếng gọi mẹ chồng làm thế nào Thẩm Thất cũng không kêu ra được, chỉ có thể thẹn thùng nói: “Cháu tới giúp nấu cơm.”



Bà cụ nói: “Con mang cái bánh đậu ở trong giỏ trúc tới hâm nóng lên một chút, mẹ đi lấy rơm củi.”




Thẩm Thất nghe cuộc nói chuyện của bọn họ thì biết được trong thôn có người sinh em bé, nhưng lăn lộn cả một đêm vẫn khó sinh, phỏng chừng nguy hiểm tới tính mạng.



Thẩm Thất do dự một chút, cuối cùng quyết định mặc kệ.



Thứ nhất, cô không phải là bác sĩ, đi rồi cũng không giúp gì được.



Thứ hai, cô còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, tuyệt đối không thể lãng phí thời gian ở nơi này.



Thế nên Thẩm Thất nhân lúc không có ai chú ý, dứt khoát bỏ đống củi trong tay xuống, vừa xoay người liền điên cuồng chạy về chỗ đất trống phía sau phòng.



Nghỉ ngơi một buổi tối, cơm nước ăn ngày hôm qua cũng đã tiêu hóa hết.



Thẩm Thất ôm chiếc bánh đậu quấn trên bụng chạy đi như bay. Thẩm Thất cảm thấy tốc độ của cô đã có thể so sánh với Usain Bolt[1] rồi!



Trước khi Thẩm Thất chạy trốn cũng phân biệt phương hướng một chút.



Cô không thể xác định được đường ra là ở nơi nào, cho nên chỉ có thể lựa chọn một con đường núi gập ghềnh để đi.



Bởi vì những nơi như thế này khó để lại dấu vết nhất.



Cũng thuận tiện cho việc ẩn thân.



Cô đã tính toán rồi, số thức ăn mà cô trộm đi đủ để cô ăn tiết kiệm trong ba bốn ngày.



Ba bốn ngày sau, cô sẽ từ từ tìm biện pháp khác.



Có lẽ mấy người nhóm Nhật Ninh đã tìm tới rồi cũng nên.



Thẩm Thất ôm suy nghĩ này, liền chạy như điên lên một ngọn núi vô cùng dốc.



Trên suốt chặng đường, Thẩm Thất bị trượt ngã lộn nhào mấy vòng.



Cô cũng bất chấp đau đớn trên cơ thể, bò dậy tiếp tục chạy.



Mãi đến khi cả người đã chạy tới không còn chút sức lực nào nữa, cô mới dựa vào một gốc cây thở hổn hển.



Thẩm Thất không có đồng hồ, chỉ có thể tính thời gian một chút, ước chừng cô đã chạy được hơn nửa tiếng rồi, hẳn là đã bị phát hiện.



Trong đầu Thẩm Thất nhanh chóng tính toán, đoán thử hướng suy nghĩ của đám người kia, xem bọn họ sẽ dùng cách thức nào để truy tìm mình.



Trước giờ Thẩm Thất chưa từng cảm thấy não mình hoạt động tốt như vậy.



Giống như một cái máy tính load với tốc độ cao, không ngừng phân tích từng khả năng một.



(1) Usain Bolt: Vận động viên điền kinh