Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 643 :

Ngày đăng: 13:37 30/04/20


Sau khi Thẩm Thất nghe Lưu Nghĩa nói xong cả quá trình, nhịn không được nói: "Tại sao chuyện dơ bẩn như vậy, lại là tầng tầng lớp lớp đây?"



Lưu Nghĩa đưa tay vỗ vỗ bờ vai của Thẩm Thất, nói: "Nơi đây vốn chính là vùng trung bộ của quốc gia chúng ta. Nơi này là trong vị trí có hai hoàn cảnh khác biệt nhau. Đại thành thị thì phồn thịnh vô cùng, thế nhưng là nhưng nơi hơi xa xôi như vùng núi lại cũng khốn cùng vô cùng. Phương tiện giao thông ở nơi này không tiện lợi, hơn nữa địa chất phức tạp, cái giá bỏ ra sửa đường thì lại vô cùng lớn, bởi vậy nơi này tạm thời vẫn nằm ở trong thế giới bị mất mát."



Thẩm Thất gật gật đầu: "Đúng vậy a."



"Loại giao dịch dơ bẩn này, lúc nào mới có thể đình chỉ? Thực là rất khó tưởng tượng ra cái hậu quả này. Thật là đáng sợ! Tớ dù sao có thể dựa vào thực lực của mình chạy trốn ra ngoài, mà cậu, toàn dựa vào vận may! Nếu như ông trời không có đứng ở phía của cậu." Lưu Nghĩa càng nói càng đau lòng, cũng càng nói càng tức giận: "Rốt cuộc là người nào, lòng dạ thâm độc như thế, phải đối xứ với chúng ta như vậy? Chờ tớ điều tra ra là ai, nhất định phải cho hắn một cái khó coi!"



Thẩm Thất nói: "Bây giờ cũng không biết những người khác như thế nào. Tớ thật lo lắng cho bọn họ."



"Được rồi, người nên lo lắng nhất là cậu đấy. Chỉ cần cậu không có việc gì, những người khác lại càng không có chuyện gì." Lưu Nghĩa an ủi cô nói: "Tiểu Hà cùng theo Sùng Minh, hơn nữa Sùng Minh đã đáp ứng với anh trai cậu rồi, nhất định sẽ đem tiểu Hà bình an mang về đấy. Năng lực mưu sinh đã ngoại của Sùng Minh, là mạnh nhất trong những người chúng ta đấy. Ở chỗ này, hắn lăn lộn như cá gặp nước, cũng không phải là giống chúng ta thảm hại như vậy đâu. Tiểu Hạ cũng là cả người võ nghệ kề bên, cũng sẽ không có chuyện gì đâu. Bây giờ chúng ta đều bình an, vậy là tất cả mọi người cũng bình an vô sự rồi!"



Thẩm Thất nghe Lưu Nghĩa phân tích như vậy, sự lo lắng ở trong lòng, mới cuối cùng có thể bình phục một chút.



"Trận mưa này sợ là phải mưa cả đêm rồi. Chúng ta ngủ một lát đi." Lưu Nghĩa đột nhiên nhớ ra: "Đúng rồi, tớ đem đồ ăn cũng ăn hết rồi, còn cậu thì sao?"



Thẩm Thất lập tức cười tủm tỉm mà trả lời: "Tớ không đói bụng a! Ha ha ha ha ha!"



Vừa mới nói xong, bụng của Thẩm Thất thật dáng thất vọng mà kêu rột rột lên.



Lưu Nghĩa lập tức thất vọng rồi.



Lặng im một hồi, Lưu Nghĩa bỗng nhiên mở miệng nói: "Cậu nói, ngày mưa, những người kia đều sẽ yên tĩnh ở nhà chăng?"



Thẩm Thất gật gật đầu: "Đúng vậy a, tuy rằng nơi này so với phương bắc còn ấm áp hơn, thế nhưng là đây cũng là mùa đông a! Ngày mưa, âm u lạnh lẽo như vậy, nhất định là ở nhà a! Cậu sao đột nhiên hỏi cái này rồi?"



"Cậu nói, chúng ta bây giờ thừa cơ đi trộm chút đồ ăn, đồ dùng đấy, có thể là vừa đúng không?" Lưu Nghĩa tiếp tục hỏi.



Thẩm Thất lăng im một hồi.



Lập tức dùng sức gật đầu.




Thẩm gia bây giờ đã biết được chuyện ở bên này rồi chăng?



Hạ gia bên kia có thể bịt được tin tức sao?



Bà cùng bà ngoại cũng coi như là đã trải qua các loại sóng to gió lớn trong cuộc đời rồi, ngộ biến tùng quyền của mình, đối với các bà mà nói, thật sự sẽ có hiệu quả sao?



Nếu như tin tức được tiết lộ, các bà có thể chịu đựng nỗi sao?



Nhất là tuổi tác của bà ngoại đúng là rất lớn rồi, nếu như bởi vì chuyện của tiểu Hà, xảy ra một chút xíu sai lầm, mình nhất định sẽ không tha thứ cho bản thân mình đấy!



Thật khó khắn, thật rối rắm.



Chẳng lẽ, lần này trở về của mình, sẽ phải cùng Hạ Nhật Ninh hoàn toàn xa cách nhau sao?



Nói cách khác, làm thế nào để cân bằng được hai bên?



Ngay lúc Thẩm Thất đang nghĩ ngợi lung tung, Lưu Nghĩa hóp lưng lại như mèo trở về rồi, vỗ vỗ bờ vai của Thẩm Thất, hạ giọng nói: "Tớ phát hiện ra một chỗ, đêm nay chúng ta có chỗ để ở rồi! Không cần ở hang núi nữa rồi!"



"Ở đâu?" Thẩm Thất lập tức tỉnh táo, đưa tay lau một chút nước mưa ở trên mặt.



Lưu Nghĩa kéo Thẩm Thất qua đi một bên, vừa đi vừa nói: "Tớ vừa rồi lục lọi đồ, phát hiện căn nhà ở kế bên không có người ở. Tớ nhảy xuống sờ soạng một cái, đều là bụi bặm. Mọi người của cái nhà này nhất định là đi ra ngoài làm công rồi, không đến cuối năm cũng sẽ không trở về đấy."



Thẩm Thất tin tưởng cùng theo Lưu Nghĩa cẩn thận từng li từng tí mò qua đó.



Lưu Nghĩa leo tường đi vào trước, sau khi mở khóa, Thẩm Thất mới đi vào cửa.



Hai người cẩn thận từng li từng tí khóa kỹ cửa, làm như không ai đi vào vậy.



Sau đó cẩn thận từng li từng tí đi vào nhà.