Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 650 :

Ngày đăng: 13:37 30/04/20


Thẩm Thất phụt một tiếng bật cười: "Kiểm kê lại như vậy, lại cảm thấy mình rất lợi hại vậy."



"Cậu giờ mới phát hiện a? Cậu cũng lý giải quá chậm rồi! Nào nào nào, nếm thử cái điểm tâm này." Lưu Nghĩa lại hướng về trong miệng của Thẩm Thất đút một khối: "Thể lực của cậu tiêu hao quá lợi hại rồi, phải bồi bổ nhiều, mới có thể có sức lực xuống xe."



Thẩm Thất bị Lưu Nghĩa ép ăn không ít đồ ăn.



Hai người đang ăn, thì cùng nhau cười lên.



Đây chính là bạn tốt, chị em tốt.



Có tâm sự gì cũng có thể cùng nhau chia sẻ, có phiền não gì cũng có thể cùng nhau thổ lộ hết, đối phương làm sai, lập tức chỉ ra. Đối phương có cái gì hoang mang, lập tức nhắc ra ý kiến tham khảo của mình.



Cùng lúc đó, Thẩm Tử Dao đang chuẩn bị triển lãm tranh, đang chỉ huy công nhân, đem tác phẩm tranh của mình cẩn thận treo kỹ.



Một người đàn ông hơn năm mươi tuổi, bước chân vững vàng đi tới, trong tay đang cầm lấy một áo choàng, dịu dàng cho Thẩm Tử Dao khoác vào trên người: "Sao mặc mỏng như vậy?"



Thẩm Tử Dao quay đầu nhìn lại, lập tức nở nụ cười: "Anh không phải đã đi công tác sao? Sao sớm như vậy mà trở lại rồi?"



"Nghe nói, bọn nhỏ đã xảy ra chuyện? Anh lo lắng cho em, vì vậy ghé thăm em một chút. Chuyện công tác, lúc nào làm cũng có thể, chuyện của em, so với bất kỳ công việc gì đều quan trọng đấy." Ông chủ Nhạc lập tức cười trả lời: "Bọn nhỏ như thế nào rồi?"



"Đã không sao rồi. Cái đám nhỏ này, thiệt là!" Nhắc đến Thẩm Thất cùng Thẩm Hà, trên mặt của Thẩm Tử Dao toàn thất vọng: "Em đây là làm bà ngoại đấy, vậy mà không biết rõ các con của mình xảy ra chuyện! Bọn họ giấu giếm em thật vất vả!"



"Các cô ấy cũng là sợ em lo lắng." Ngón tay của ông chủ Nhạc ngừng lại, lập tức nở nụ cười, thay Thẩm Tử Dao sửa sang lại quần áo thật tốt: "Vậy anh khi nào mới có thể gặp được các cô ấy đây?"




Nghe được Lưu Vân chửi bới con rể, Từ Vân Khê lập tức không vui: "Nhất Phi cũng đã vọt tới đó chỉ huy cứu người rồi, nó ở đâu không thời gian nói cho anh những chuyện này?"



Thẩm Tử Dao một vẻ không biết làm sao mà ngồi ở đối diện bọn họ, nói: "Chúng ta không phải đã nói kỹ là tới dùng cơm đấy sao? Tại sao lại cãi vã rồi? Lại nhao nhao nữa, tôi đi về trước a!"



"Đừng đừng đừng. Không nói nữa, không nói nữa!" Từ Vân Khê vẫy vẫy tay, nói: "Chúng ta hôm nay tới, không chỉ là cùng cô ăn cơm đấy, Tử Dao, tôi là muốn hỏi một chút chuyện với cô, cô cùng ông Nhạc kia là chuyện như thế nào? Bây giờ bên ngoài đều đang truyền các người đã đến với nhau rồi, tôi chỉ là muốn hỏi một cô xem, có phải thật như vậy không? Người của ông Nhạc là không tệ, thế nhưng là đừng quên, mấy đứa con cái không bớt lo trong nhà của hắn! Bọn họ nếu như biết được cô cùng ông Nhạc đến với nhau."



Lưu Vân cũng cùng theo nói: "Đúng vậy a, Tử Dao, chúng tôi đều cảm thấy cô vẫn là suy nghĩ thật kỹ một chút đi. Ông Nhạc này là cũng không tệ lắm, thế nhưng là mấy đứa con kia trong nhà của hắn, là không có một ai bớt lo đấy. Nếu như đã biết được, cùng Thẩm gia cùng Hạ gia trèo quan hệ, còn không biết sẽ làm ầm ĩ như thế nào đây! Sau khi tiểu Khê nói với tôi chuyện này, tôi cũng hiểu được, phải cùng cô nói chuyện thật kỹ. Với lại, tiểu Thất còn chưa biết chuyện của cô cùng ông Nhạc, cô định như thế nào nói với nó?"



Từ Vân Khê gật gật đầu nói: "Tình cảm của tiểu Thất đối với người cha đẻ, cô cũng là rõ ràng đấy. Hãy cùng bọn nhỏ nói thật kỹ a, đừng nóng lòng quá!"



Thẩm Tử Dao than thở một tiếng, nói: "Tôi làm sao không rõ đây? Vừa rồi ông Nhạc còn hỏi tôi, hỏi tôi khi nào dẫn hắn đi gặp người nhà. Tôi nói, tiểu công chúa bây giờ đang phiền lòng đấy, ở đâu có tâm trạng nói cái này."



Từ Vân Khê vừa nhắc tới Thẩm Hà, trên mặt liền giấu không được cười: "Đúng vậy đúng vậy, nhà chúng ta là chỉ có một tiểu công chúa như vậy! Ài, tôi nằm mơ cũng muốn sinh một tiểu công chúa như vậy a! Đáng tiếc."



Từ Vân Khê hung hăng liếc ngang qua Lưu Vân: "Gien quá kém, sinh đứa con gái cũng là một đứa giả trai!"



Lưu Vân một vẻ mặt vô tội: "Điều này cũng đổ thừa anh?"



"Không đổ thừa anh thì còn có thể đổ thừa em à? Gien của em rất tốt a! Em biết khiêu vũ, tiểu Nghĩa biết khiêu vũ sao?" Từ Vân Khê lại bắt đầu xù lông: "Em ăn mặc xinh đẹp đấy, tiểu Nghĩa là ăn mặc soái soái đấy!"



Nhìn thấy Từ Vân Khê lại trở về vấn đề cũ trên, Thẩm Tử Dao vội vàng đem Từ Vân Khê kéo lại, nói: "À mà, hai người giúp tôi trù tính trù tính, làm sao bây giờ a!"