Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 685 :

Ngày đăng: 13:38 30/04/20


Hai người này một người là con rể nuôi người là con rể ruột, cho nên Lưu Vân trực tiếp hỏi: “Các cậu có phải biết được tin gì không?”



Hạ Nhật Ninh rót ly trà cho Lưu Vân, nói: “Cha nuôi, đội nhiếp ảnh vừa rồi đi ra, mất liên lạc rồi.”



Sắc mặt Lưu Vân thay đổi: “Ý cậu là, có người cố tình gây ra án mạng sao? Muốn lợi dụng cơn bão này, chơi một chút máu me? Lưu Vân tôi đây không sợ chuyện này, thử động đến trên đầu tôi thử xem!”



Hạ Nhật Ninh và Văn Nhất Phi liền cười: “Người đừng vội. Đối phương nhắm vào ai, vẫn chưa nói được. Chúng ta không dễ bị kiểm soát như thế! Người cứ trông chừng ba người họ thật tốt là được!”



Lưu Vân nghe Hạ Nhật Ninh nói thế, trong lòng liền nhẹ nhàng một chút, nói: “Cũng đúng. Chỉ cần không chọc đến đầu chúng ta, cứ tùy ý họ thích gây sao gây. Thách họ cũng không dám.”



Chọc đến Hạ Nhật Ninh, đây là khái niệm gì?



Đối phương dù không muốn sống, cũng cần suy ngẫm một chút về cách chết chứ?



Chọc đến Hạ Nhật Ninh, đó thật sự là sống không được, chết không xong!



Nhưng, kẻ đứng sau bức màn này, hình như không có chút quy luật gì.



Vợ chồng Mã Khởi Dân, đội nhiếp ảnh.



Hai vụ án sát hại không chút liên quan gì nhau.



Nhưng chính là cứ âm thầm lặng lẽ loại bỏ như thế.



Thế thì, người đứng sau bức màn rốt cuộc là muốn gì?



Chính là vào lúc mà mọi người đang suy đoán ý đồ của người đứng sau bức màn này, bão tuyết cuối cùng đã tới.
Lưu Nghĩa đi qua, nhận lấy súng gây mê và ống tiêm trong tay Thẩm Thất, không kiềm được nói: “Tiểu Xuân đêm nay sao là lạ thế? Hình như có rất nhiều tâm sự?”



“Cậu cũng phát hiện sao?” Thẩm Thất ngược lại hỏi: “Tiểu Xuân luôn là người bình tĩnh, rất ít khi xuất hiện tình trạng này. Không biết Nhật Ninh có biết không?”



Thẩm Nhất đóng cửa phòng, nói: “Cậu nghĩ nhiều rồi chăng? Tiểu Xuân là một trong những trợ thủ đắc lực nhất của Hạ Nhật Ninh.”



“Tớ không phải có ý nói Tiểu Xuân sẽ đối phó như thế nào với Nhật Ninh, mà là có phải Tiểu Xuân có gì khó nói, hoặc là chỗ khó xử?” Thẩm Thất cùng Lưu Nghĩa đi trở về, nói: “Lòng trung thành của Tiểu Xuân đối với Hạ gia, trước giờ tớ không có dị nghị qua.”



“Thế cậu lo lắng Tiểu Xuân có tâm sự gì? Hoặc là chỗ khó xử gì?” Lưu Nghĩa xoay vòng lại: “Theo lý mà nói, không thể nào! Tớ nghe Nhất Phi nói, Tiểu Xuân khi nhỏ bệnh nặng, trong nhà đều không cứu được, cho nên ông nội Tiểu Xuân đem cậu ấy đưa đến Hạ gia, là Hạ gia cứu Tiểu Xuân. Từ đó về sau, Tiểu Xuân cũng được xem như người nhà Hạ gia. Cậu ấy có thể xem là người lớn lên cùng Hạ Nhật Ninh, thì có gì khó nói chứ? Không thể nào là thích một cô gái nào đó, kết quả là kẻ địch của Hạ gia? Đừng đùa, chuyện cẩu huyết thế này, tác giả còn không thèm dùng nữa!”



Nghe Lưu Nghĩa nói thế, Thẩm Thất và Từ Vân Khê đều bị chọc cười rồi.



“Nói lại, Tiểu Xuân này, rất tốt!” Từ Vân Khê cũng có hứng thú rồi, cùng nhiều chuyện: “Nói xem nào, cậu ta rốt cuộc có chuyện gì?”



Thẩm Thất nói: “Tiểu Xuân, Tiểu Hạ, Tiểu Thu, Tiểu Đông đều là trợ lý được Hạ gia đặc biệt đào tạo, ừm, sau này Tiểu Duệ cũng sẽ có những trợ lý như thế. Hạ gia chọn lựa trợ lý điều kiện đầu tiên chính là tuyệt đối trung thành với Hạ gia. Nói cho cùng họ tiếp xúc đều là những điều cơ mật nhất của Hạ gia.”



Từ Vân Khê và Lưu Nghĩa cùng gật đầu.



Thẩm Thất bây giờ là nữ chủ nhân Hạ gia, cô ấy tự nhiên biết được một số việc, cũng có quyền phát ngôn nhất định.



“Cho nên, lòng trung thành của Tiểu Xuân đối với Hạ gia, không có gì đáng ngờ.” Thẩm Thất nghiêm túc nói: “Tớ tin rằng, nếu như xảy ra chuyện lớn gì, cần cậu ta đưa ra lựa chọn, cậu ta sẽ không ngừng ngại mà lựa chọn Hạ gia.”



“Tại sao? Lại tự tin như vậy?” Từ Vân Khê không kiềm được nói: “Cho dù Hạ gia cứu lấy cậu ta, cũng khoogn cần làm đến mức đó?”



“Đó là bởi vì, Hạ gia không chỉ cứu lấy mạng cậu ấy, vào năm Tiểu Xuân sáu tuổi, khi mà gia tộc Tiểu Xuân phải gánh chịu tai nạn diệt vong, là Nhật Ninh ra tay giữ lại cả gia tộc cậu ấy. Chuyện xảy ra năm đó rất lớn rất chấn động, nếu như Nhật Ninh không ra tay, cả nhà Tiểu Xuân sẽ phải gánh vác lấy khoảng nợ lớn và mấy vụ án mạng.”