Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 692 :

Ngày đăng: 13:38 30/04/20


Thẩm Thất lập tức hiểu rõ là mình đã nói sai, lập tức nói xin lỗi: "Thực xin lỗi, tôi có phải đã nói sai lời không?"



Tiểu Hạ lắc đầu: "Không có á! Đây cũng không phải là bí mật a! Thiếu phu nhân sớm muộn gì cũng sẽ biết mà."



Tiểu Thu đưa tay vỗ vỗ bờ vai của tiểu Hạ, tiếp tục làm chuyện của mình.



Tiểu Đông hướng về phía tiểu Hạ gật gật đầu, trong tay cũng không dừng lại.



Tiểu Xuân thay tiểu Hạ giải thích: "Thiếu phu nhân, tiểu Hạ là đứa trẻ bị vứt bỏ."



"A?" Thẩm Thất lần này là thật sự ngây ngẩn cả người: "Thực xin lỗi, tiểu Hạ."



Tiểu Hạ một vẻ không có gì đáng kể mà nhún nhún vai: "Không có chuyện gì đâu."



"Sau này, sau khi tiểu Hạ bị nhận nuôi, thì bắt đầu từ nhỏ luyện võ. Sau đó mọi người chúng tôi đều bởi vì nguyên nhân này nọ, đã tụ tập ở Hạ gia, cùng nhau lớn lên, cùng nhau trải qua, cùng nhau đối mặt." Tiểu Xuân thân là đứng đầu đặc trợ cấp cao nhất, thay tiểu Hạ giải thích: "Vì vậy, thiếu phu nhân, xin ngài yên tâm, chúng tôi đều là thành tâm thành lòng đem Hạ gia coi thành người của nhà mình."



"Tôi rất vui có đám người nhà như các anh." Thẩm Thất khẽ cười nói: "Hy vọng, chúng ta vĩnh viễn đều là người một nhà."



Lệ quang trong đôi mắt của tiểu Xuân tiểu Hạ lóe lên.



Tiểu Thu tiểu Đông dịu dàng mà cười cười.



Nói xong chuyện phiếm, tiểu Xuân đặc biệt dạy Thẩm Thất như thế nào đi phòng bị các loại nguy hiểm.



Dù sao, bọn họ không thể từng giây từng phút mà trông coi.



Gặp được nguy hiểm, trước tiên vẫn là cần tự cứu đấy.



Thẩm Thất sau khi đều học biết rồi, mới rời khỏi căn phòng của bọn họ, về tới phòng của mình.



Vừa vào cửa, liền nhìn thấy Lưu Nghĩa đang làm cơm trưa.



"Tiểu Thất, cậu đã trở về a! Mau ăn đồ đi, đều sắp nguội lạnh rồi!" Lưu Nghĩa mời đến Thẩm Thất nói: "Như thế nào? Hỏi được như thế nào rồi?"



"Vẫn còn đang so sánh số liệu." Thẩm Thất trả lời: "Dù sao năm đó lúc Đan Nhất Bàng rời đi chỉ có mười mấy tuổi, bây giờ đã trôi qua mười mấy năm rồi, rất nhiều chuyện cũng không thể xác định được."



Từ Vân Khê nhìn xem sắc trời ở bên ngoài, càng ngày âm trầm rồi.




Lưu Nghĩa lập tức đem cửa vung lên.



Tiếng tranh cãi ở bên ngoài càng lúc càng lớn.



Các nhân viên làm việc của thị trấn suối nước nóng giả vờ như không nghe thấy không phát hiện gì, mặc cho những người khách gây sự.



Đám người này không ngừng đánh đập cửa phòng của Thẩm Thất bọn họ, bên ngoài bảy mồm tám mỏ chõ vào, trong nháy mắt loạn thành một nồi cháo.



Sau một phút, tiếng nói của tiểu Hạ từ bên ngoài vang lên: "Ơ a, thật là có bản lĩnh a! Một đám lão gia, ở chỗ này làm khó phụ nữ, thật đúng là có tiền đồ a!"



Một đám người lập tức hướng về phía tiểu Hạ vây lên rồi: "Ngươi là ai a? Ngươi quản cái việc vớ vẩn gì a!"



"Các ngươi dám gây ồn ào đến người đang nghỉ ngơi ở trong phòng này, đó chính là liên quan đến chuyện của tôi! Không phục, nhào vô a! " Tiểu Hạ trực tiếp triển khai tư thế: "Có gan thì hướng về tôi đến a, đừng ăn hiếp phụ nữ a! Ăn hiếp phụ nữ, đây là chuyện mà đám đàn ông các người làm sao?"



Một câu nói này của tiểu Hạ vừa mới nói xong, đám người kia hướng về phía tiểu Hạ gào thét liền xông tới rồi.



Phải nói là tiểu Hạ thật đúng là rất tuyệt vời, cái bản lĩnh kia thật sự là lưu loát.



Một cước một người, bốp bốp bốp tất cả đều đạp ở trên đất rồi!



"Đứng lên a! Tất cả đứng lên đánh tiếp a! Không phải vừa rồi mỗi người đều rất trâu đấy sao?" Tiểu Hạ nhúc nhích chân một cái: "Giả bộ yếu đuối cái gì a! Lúc ăn hiếp phụ nữ, dáng vẻ bệ vệ sao lại kiêu ngạo như thế đấy? Là đàn ông thì mau đứng lên tiếp tục cùng tôi đánh a!"



Đám người kia quỳ ở trên mặt đất, ai ôi! ai ôi! liên tục kêu không ngừng.



Lúc này ở đâu còn lo lắng đàn ông hay không đàn ông a!



The fck, thằng cha kia rốt cuộc là làm sao làm được đấy?



Lại có thể ở trong nháy mắt đem một đám người toàn bộ đều bị trêu đến trở mặt hết rồi!



Tiểu Hạ mới không phải là thiện nam tín nữ gì, trực tiếp đi đến trước mặt người đàn ông vừa rồi đã kêu được vô cùng hung hãn nhất, một cước đem ông ấy đạp đến lộn nhào.



Người đàn ông kia cũng là không may, bị tiểu Hạ để mắt tới, sau khi bị đạp đến lộn nhào nhiều lần, thì lại bị một cước giẫm trúng ngực.



Tiểu Hạ hơi dùng sức: "Còn ăn hiếp phụ nữ không?"