Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 719 :

Ngày đăng: 13:38 30/04/20


Mạc Thu ôm Thẩm Thất một cái: “Được rồi, không sao nữa rồi! Trận hỏa hoạn này không lớn, nhưng nhà hàng kia chắc là bị thiêu rụi rồi.”



“Người không sao là tốt rồi.” Thẩm Thất vỗ vỗ lên bả vai Mạc Thu: “Nếu không thì em đã không còn một thư ký xuất sắc thế này nữa rồi!”



Mạc Thu dở khóc dở cười.



Buông Mạc Thu ra, Thẩm Thất quay người lao trong lòng Thẩm Nhị: “Anh hai! May mà có anh! Nếu không, em chắc chắn sẽ hối hận chết mất!”



Thẩm Nhị dịu dàng xoa đầu Thẩm Thất: “Cô bé ngốc này, những chuyện mà anh hai đã hứa với em, đã lúc nào anh nuốt lời chưa?”



Lúc này, Thẩm Thất mới cười vui vẻ.



Nhìn tình cảm tốt đẹp của hai anh em Thẩm Nhị và Thẩm Thất, Mạc Thu đứng yên tại chỗ, cô cảm thấy mình như người thừa vậy.



Người ta mới là người một nhà!



Người một nhà cùng chung máu mủ!



Mình có là gì đâu chứ?



Mạc Thu đang muốn rời đi thì Thẩm Thất đã rời khỏi lồng ngực của Thẩm Nhị, cô quay người kéo lấy Mạc Thu rồi nói: “Em cũng có trách nhiệm trong chuyện này. May mà hôm nay không xảy ra chuyện gì, nếu không thì em khó mà sửa chữa được sai lầm của mình. Tối này em sẽ nấu cơm mời mọi người, coi như là lời xin lỗi!”



Không phải chứ? Lại muốn ăn cơm nữa à?



Mạc Thu định từ chối nhưng Thẩm Thất lại nói: “Được rồi, không ai được từ chối! Anh hai cũng đến nhé! Em có chuyện rất quan trọng muốn nói.”



Thấy Thẩm Thất nghiêm túc như vậy, Mạc Thu cũng không thể từ chối.



Thẩm Nhị lại gật đầu: “Được.”



Tiểu Thất là báu vật của cả nhà, đương nhiên Thẩm Nhị sẽ không từ chối.



Mọi người đều ở đó để phối hợp điều tra cả một buổi chiều.



Đến lúc xong xuôi thì cũng tối rồi.
Thẩm Thất mang vẻ mặt như thể bị người ta vạch trần, nhưng mà lợn chết không sợ nước nóng! Có chết cô cũng không thừa nhận!



Thẩm Thất tiếp tục nói: “Đêm nay, Nhật Ninh và mọi người sẽ bay về, sáng sớm ngày mai là đến nơi. Đến lúc đó, em sẽ bàn bạc kỹ càng với anh ấy về cách giải quyết chuyện này. Vì vậy, những việc ở đây nhờ cả vào hai người! Được không, anh hai? Được không, Mạc Thu?”



Thẩm Nhị không nói gì, Mạc Thu thì thở dài một tiếng rồi nói: “Chị là thư ký của em, chị có thể nói không được à?”



Chụt chụt chụt! Điều Thẩm Thất chờ đợi chính là câu trả lời này!



Mặc dù Mạc Thu đã tỏ thái độ, nhưng Thẩm Nhị cũng trả lời: “Được! Em yên tâm, anh sẽ chăm sóc cho bọn trẻ!”



Rồi nhé!



Xong xuôi!



Thẩm Thất rất hài lòng, cô bắt đầu ăn cơm, cô liên tục gắp thức ăn cho Thẩm Nhị và Mạc Thu.



Đây là bằng chứng rõ ràng cho sự nịnh bợ của Thẩm Thất, sự thẳng thắn của kẻ xấu xa!



Ăn cơm xong, Thẩm Nhị đưa Mạc Thu về nhà.



Sau khi cười tủm tỉm tiễn bọn họ về, Thẩm Thất vui vẻ xoay quanh phòng.



Sau sự cố bất ngờ hôm nay, hình như Mạc Thu không ghét bỏ anh hai của cô nữa!



Như vậy, có bọn trẻ làm chất xúc tác thì những đốm lửa giữa bọn họ sẽ va chạm vào nhau như thế nào nhỉ?



Thẩm Thất vui vẻ gọi điện kể chuyện này cho Hạ Nhật Ninh.



Hạ Nhật Ninh cũng đang ăn cơm, hắn vừa nghe điện thoại của Thẩm Thất vừa ăn bữa tối đơn giản.



Nghe Thẩm Thất nói xong, Hạ Nhật Ninh dở khóc dở cười: “Em muốn tác hợp cho Mạc Thu và anh hai à? Chỉ có em mới nghĩ ra được!”



Thẩm Thất ấm ức: “Sao lại không được chứ? Tuổi tác của hai người họ rất tương xứng! Hơn nữa, tính cách cũng ngang ngược giống nhau mà!”