Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 737 :
Ngày đăng: 13:38 30/04/20
Dù sao Thẩm Duệ và Thẩm Hòa vẫn là trẻ con nên không có sự kiên nhẫn, mới xem được một lát đã ngồi không yên rồi.
Hạ lão phu nhân nói với người giúp việc: “Đưa tiểu thiếu gia và tiểu thư đi ăn chút gì đi.”
“Vâng, thưa lão phu nhân.” Ngươi giúp việc lập tức bế Thẩm Duệ và Thẩm Hòa rời khỏi chỗ ngồi.
Dinh thự của Hạ gia vốn dĩ cực kỳ đẹp, sau khi rời khỏi sân khấu, một lúc sau Thẩm Hòa và Thẩm Duệ đã vui vẻ chơi ở trong sân rồi.
Nhưng mà, lần này Hạ gia đã nhận được một bài học lớn, cho nên không dám để bọn trẻ chạy lung tung nữa, cho dù đi đâu thì phía sau chúng luôn có mấy người trông nom.
Bởi vì để xảy ra chuyện Thẩm Hòa bị bắt cóc mà toàn bộ những người ở Hạ gia đều lần lượt bị điều tra hết một lượt.
Những ai có gia cảnh bất thường thì hầu như đều bị sa thải hết.
Tuyệt đối không thể để lại bất kỳ mối tai họa ngầm nào.
Dinh thự của Hạ gia cũng được giám sát và phòng bị chặt chẽ hơn, tưởng chừng như biến dinh thự cuả Hạ gia thành một cái thùng sắt.
Vì vậy, Thẩm Duệ và Thẩm Hòa có chơi thế nào thì cũng an toàn.
Dinh thự của Hạ gia không chỉ to mà còn mà còn quanh co uốn lượn, mỗi khúc cua đều có phong cảnh riêng biệt.
Thẩm Duệ và Thẩm Hòa rất yêu thích phong cảnh ở đây.
Vì vậy, mỗi lần tới dinh thự của Hạ gia, hai đứa trẻ đều đi khắp nơi, chúng hận không thể đi thêm mấy vòng.
Hạ lão phu nhân cũng biết hai đứa trẻ thích phong cảnh ở đây, vì vậy bà càng quan tâm đặc biệt về việc thiết kế phong cảnh.
Vì tết Nguyên Tiêu lần này, bà đã cho người sắp xếp bên trong và bên ngoài ngôi nhà rất lâu, có rất nhiều chỗ được bố trí theo sở thích của bọn trẻ.
Không biết Hạ lão phu nhân đã để tâm đến mức độ nào chỉ vì hai đứa trẻ nữa?
Từ một người chưa bao giờ tiếp xúc với thế giới và các trò chơi trên mạng mà Hạ lão phu nhân đã cho người chơi game trước mặt mình, sau đó cho thiết kế và hoàn thành những cảnh trên đó ra ngoài hiện thực.
Nhất là bộ phận chịu trách nhiệm thiết kế mô hình của Thẩm Duệ, bọn họ đã phải phục chế lại như mô hình gốc ban đầu.
Hai tai của Thẩm Thất nóng lên: “Lại nữa rồi! Anh xem anh kìa!”
Hạ Nhật Ninh khẽ mỉm cười, hắn chủ động ôm lấy Thẩm Thất mặc cho mọi người vẫn ở đó: “Tiểu Thất, anh rất cảm ơn ông trời vì đã để em trở về bên anh.”
Thẩm Thất dịu dàng trả lời: “Em cũng vậy.”
Hai người họ nhìn nhau cười, tất cả mọi người đều im lặng một cách ăn ý.
Đến tối, Văn Nhất Phi, Phạm Thành, Phạm Ly và Lưu Nghĩa đều đến.
Họ đều nói, đêm tết Nguyên Tiêu thì mới là ăn tết thực sự.
Bởi vì đèn lồng bày khắp sân đẹp vô cùng.
Mỗi kiểu dáng của đèn lồng đều không giống nhau, ánh sáng rực rỡ, màu sắc phong phú.
Mấy người này không thể ở nhà để cảm nhận sự ấm áp nên đều chạy đến đây để tìm sự ấm áp.
Mấy người thanh niên ở trong căn phòng đều rất vui vẻ.
Hạ lão phu nhân cũng rất vui, bà chơi cùng đám thanh niên một lát rồi mới quay về phòng nghỉ ngơi.
Lận Hinh lại cảm thấy sự khác biệt hoàn toàn.
Văn Nhất Phi, Lưu Nghĩa, Phạm Thành và Phạm Ly rõ ràng chỉ xoay quanh Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất chứ hoàn toàn không để ý đến người khác.
Bọn họ sẽ chào hỏi khách sáo với Hạ Nhật Kỳ nhưng không nói gì với Lận Hinh.
Cũng đúng, vẫn chưa chính thức được gả vào nhà này mà, có gì để nói chứ?
Tất cả mọi người đều rất xa lạ, đúng không?
Lận Hinh cảm thấy mình không thể xen vào giữa câu chuyện của bọn họ nên chỉ có thể mượn cớ để rời khỏi đó.