Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 746 :
Ngày đăng: 13:38 30/04/20
Thẩm Thất cảm thấy trái tim của mình cũng đang run lên.
Bản thân làm như vậy là chính xác sao?
Cách mặt nạ phòng độc, Thẩm Thất nghe thấy tiếng tim đập của mình, nghe thấy một cách rõ ràng.
Nhịp tim càng lúc càng nhanh, càng lúc càng gấp.
Luôn cảm thấy có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Quả nhiên, một lát sau, cảnh tượng trước mặt, khiến tất cả mọi người kinh hoàng!
Những con khỉ còn sống như nhận được kích thích nào đó cực lớn, chúng đứng thẳng hết lên, lông trên người dựng đứng như sắt thép.
Khuôn mặt của chúng bắt đầu biến đổi, dần khôi phục thành những đặc trưng của loài khỉ.
Tròng mắt màu đen cũng đỏ bừng trong chớp mắt, cực kì hung ác.
EL vội thống kê số liệu, nhắc nhở Hạ Nhật Ninh: “Số lượng những con khỉ còn sống vào khoảng bảy tám ngàn.”
Cũng có nghĩa là, hai lần tấn công vừa rồi tiêu diệt gần một nửa số lượng của chúng!
Nhưng bảy tám ngàn con khỉ này mà nhảy xuống cùng lúc, cũng đủ để đè nát ba mươi mấy người.
Giờ phải làm sao?
Hạ Nhật Ninh lập tức đưa ra quyết đoán, hạ lệnh: “Mọi người đi mau! Đàn khỉ đang biến thành thú, quả nhiên chúng không phải loài người thuần chủng. Nhân lúc chúng còn chưa nhào xuống, mau rời khỏi nơi này!”
Nhận được mệnh lệnh của Hạ Nhật Ninh, tất cả mọi người vừa đánh vừa lui, chạy vào sâu trong lòng đất.
Đi một hồi, Thẩm Thất bỗng quay đầu, thấy đàn khỉ không đuổi theo.
Thẩm Thất kêu lên: “Đợi chút, chúng không đuổi theo!”
Vừa nói xong, Thẩm Thất bỗng cảm thấy dưới chân có gì đó chân mềm mềm, cô không kịp đề phòng, cả người nghiêng về đằng sau!
Áng chừng nội tạng của bất kì sinh vật nào cũng đều rất khó coi.
Vậy nên Thẩm Thất và Lưu Nghĩa tắt hiển thị của mình đi.
Hạ Nhật Ninh nói với Tiểu Xuân: “Phóng thêm mấy cái nữa.”
Tiểu Xuân nhận mệnh, lập tức đưa ra chỉ lệnh, máy bay không người lái lại phóng thêm mấy cái máy thăm dò ra, đồng thời bay ra sau lưng con mực.
Nhưng cho dù phóng mấy cái, xúc tu của nó đều nhanh nhẹn bắt lấy hết cho vào bụng.
Càng lúc càng nhiều máy thăm dò rơi vào bụng nó, hình ảnh cũng ngày càng rõ ràng.
EL nói khẽ: “Thảo nào bầy khỉ đó không dám tới đây, thì ra chúng từng là thức ăn cho con mực này.”
Lúc này mọi người mới chú ý tới, một máy thăm dò tránh được sự truy bắt của con mực, rơi ra đằng sau nó.
Ở đó là một đống chất thải, trong đó có không ít xương cốt còn chưa tiêu hoá hết.
Từ những mẩu xương này, EL lập tức đoán ra kết quả.
Phán đoán của EL nhận được sự tán đồng của mọi người.
Cũng chỉ có câu trả lời này mới có thể giải thích vì sao đám khỉ đang đỏ mắt giết tới lại không đuổi theo.
Nhưng có vấn đề rồi, con mực khổng lồ mà ngay cả bầy khỉ đều phải dè chừng, mọi người phải làm sao để đi qua đây?
Con đường này bị ngáng kín mít.
Đúng lúc này, tai của Hạ Nhật Ninh vang lên giọng nói của Tiểu Thu: “Tổng giám đốc, tôi đã quy hoạch lại một tuyến đường mới. Cách này có thể tránh được con mực này, nhưng mọi người sẽ phải vất vả hơn một chút, phải đi vòng một đoạn. Tôi đã gửi bản đồ tuyến đường đó tới rồi.”
Hạ Nhật Ninh lập tức làm mới thông tin của tuyến đường.
Quả nhiên, tuyến đường mà Tiểu Thu mới quy hoạch có điểm khác so với lúc trước.