Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 814 :

Ngày đăng: 13:39 30/04/20


Lúc này, Phạm Thành Phạm Ly cao hứng đẩy bánh ga tô từ ngoài cửa tiến vào: “Nhật Ninh, Tiểu Thất, xem này, thành quả mới của chúng tôi. Tén tén tén tèn. Ơ, hai người bọn họ đâu rồi?”



Văn Nhất Phi nhìn cái bánh ga tô mà Phạm Thành Phạm Ly đang đẩy, lập tức nín khóc mỉm cười: “Bánh ga tô của hai cậu làm tới rất đúng lúc.”



Phạm Thành Phạm Ly lập tức cười hì hì, nói với Văn phu nhân: “Dì, bánh ga tô chúng cháu tự tay làm, chúc mừng dì đã gia nhập đội ngũ độc thân quý tộc của bọn cháu.”



“Cảm ơn mấy đứa.” Khóe mắt Văn phu nhân vẫn còn đỏ, không nhịn được mà xoa xoa lên khóe mắt, nói: “Nhật Ninh đâu? Tiểu Thất ở cùng cậu ấy phải không?”



Văn Nhất Phi lập tức gửi tin cho Hạ Nhật Ninh và Thẩm Thất, bọn họ đúng thật là đang ở cùng nhau.



Lúc này, Hạ Nhật Ninh cùng Thẩm Thất đang ở bên ngoài thảo luận một cách đơn thuần về chuyện này, liền nhận được tin nhắn mà Văn Nhất Phi gửi đến.



Hạ Nhật Ninh đưa điện thoại di động cho Thẩm Thất, nói: “Ký tên thuận lợi, bánh ngọt của Phạm Thành Phạm Ly cũng làm xong rồi, đi, chúng ta về đó chúc mừng một chút.”



Thẩm Thất mỉm cười gật đầu.



Thẩm Thất cùng Hạ Nhật Ninh vừa về đến phòng, nhìn thấy vẻ mặt của mọi người đều rất thoải mái, liền biết rằng chuyện này đã xong ổn thỏa rồi.



Văn phu nhân ôm Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh một cái, nói: “Dì tên là Giản, về sau các cháu đề có thể gọi dì là dì Giản.”



“Vâng, dì Giản.” Mấy người đều đồng thanh gọi.



“Cảm ơn mọi người.” Bà Giản chắp tay trước ngực, nói: “Nếu không phải do các cháu, có lẽ dì vẫn không thể giải thoát nhanh thế này. Cảm ơn.”



“Dì Giản, chúc phúc dì.” Thẩm Thất nhìn bà Giản một cách chân thành, nói: “Dì xứng đáng có cuộc đời tốt đẹp hơn.”



Những người khác đồng thời gật đầu.



Ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, mọi người đều quay người lại, liền thấy Kim Kiện mỉm cười đứng ở cửa.



Mọi người đều nở nụ cười.



Thời khắc hạnh phúc sắp đến rồi.
Ừ, về sau mọi người đều là người thân thích rồi.



Thẩm Lục vừa bước vào cửa đã mở miệng hỏi: “Sao bà ngoại đang khỏe mạnh lại ngã bệnh thế?”



Hạ Nhật Ninh lắc đầu nói: “Tình thình cụ thể em cũng không rõ, máy bay đã được chuẩn bị xong rồi, sau nửa tiếng nữa chúng ta sẽ xuất phát, chắc ba giờ chiều sẽ đến nơi.”



Sùng Minh nhướn mày, nhìn Hạ Nhật Ninh một cái, Hạ Nhật Ninh lập tức nói: “Bọn em dẫn theo hai bác sĩ, trừ khi là bệnh quá phức tạp, nếu không sẽ không phán đoán sai đâu.”



Sùng Minh gật gật đầu, giơ tay nắm lấy bả vai của Thẩm Lục: “Đừng sợ, không có việc gì đâu.”



“Em không sao. Chờ Tiểu Thất cùng bọn nhỏ về đây, chúng ta lập tức trở về.” Thẩm Lục nói: “Anh cũng nên cùng em về để đối mặt với tất cả rồi.”



Sùng Minh cười cười.



Từ khi ở cùng một chỗ với Thẩm Lục, cái mùi tai họa của Sùng Minh cũng đã nhẹ đi nhiều.



Dường như có nhân khí rồi.



Quả nhiên, tình yêu quả thực dễ dàng thay đổi một người.



Tốc độ của Thẩm Thất rất nhanh, mới một lúc đã lái xe trở về.



Dẫn theo hai đứa nhỏ, gió cũng dường như thổi lại.



Hạ Nhật Ninh lập tức nói: “Xuất phát.”



Đoàn người không ai nói gì, lên xe đến thẳng sân bay, ba giờ rưỡi chiều cùng ngày liền đến bệnh viện của thành phố G, tỉnh G.



Vừa đi vào, liền nhìn thấy mọi người của Thẩm gia đã đến đông đủ.



“Mẹ.” Thẩm Thất từ xa đã nhìn thấy Thẩm Tử Dao, lập tức ôm lấy Thẩm Tử Dao.