Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 835 :

Ngày đăng: 13:40 30/04/20


“Mợ cả, mợ tâm sự với mami tiếp đi, bọn con đi thăm cụ ngoại!” Thẩm Duệ và Thẩm Hà vẫy bàn tay nhỏ nói: “Cụ ngoại nhìn thấy bọn con sẽ ăn nhiều cơm hơn!”



Tần Trân và Thẩm Thất cùng cười: “Đi đi!”



Thẩm Duệ và Thẩm Hà vừa đi, Tân Trân liền nói với Thẩm Thất: “Tiểu Thất, thuốc đó có tác dụng thật sao?”



Thẩm Thất nghĩ một cách nghiêm túc, nói: “Em cũng không nói chắc được. Nhưng thứ mà Sùng Minh không màng tính mạng cũng phải lấy được, nhất định là thứ đồ tốt.”



“Nhưng nghe nói là phải từ bỏ chuyện đi đứng.” Tần Trân uống một ngụm nước trái cây, nói hơi do dự: “Bà nội sẽ chấp nhận sao?”



Thẩm Thất nói: “Bà sẽ chấp nhận thôi. Mặc dù Thẩm gia bây giờ có vẻ tươi tốt phồn thịnh, gia nghiệp rất lớn, nhưng thế hệ bọn em ai nấy cũng không yên thân, sao bà ngoại lại yên tâm cho được? Bà ngoại cũng là người từng trải qua sóng to gió lớn, bà đã có lựa chọn ở trong lòng rồi.”



Tần Trân nghe vậy thì thở dài một tiếng, gật đầu nói: “Được vậy là tốt nhất.”



“Đúng rồi, chị dâu, dạo này chị thế nào? Bà ngoại bị bệnh, cả gia đình đề đặt sự chú ý vào bà, nếu có chỗ nào không được đầy đủ, chị phải bỏ qua đấy.” Thẩm Thất mở miệng nói.



“Nói cài gì đấy? Chúng ta đều là người nhà.” Tần Trân lập tức cười: “Huống hồ anh trai em tốt với chị như thế, chị đã rất thoả mãn rồi.”



“Chị dâu, chị tìm em có phải còn có chuyện gì khác không?” Thẩm Thất hỏi dò: “Chị cũng nói rồi đấy, chúng ta là người nhà, có gì cứ nói là được.”



Tần Trân cắn môi, ánh mắt loé lên nói: “Không có gì mà. Chị chỉ... A, có thể là do chị nghĩ nhiều quá chăng?”



Thẩm Thất lập tức mở to hai mắt: “Chị dâu, chị có chuyện gì thật à?”



“Không, không có gì.” Tần Trân bỗng đổi giọng: “Chúng ta tới bệnh viện thăm bà nội đi.”




“Bà ngoại.”



Tần Trân và Thẩm Thất ngồi vào vị trí vừa rồi của Thẩm Duệ và Thẩm Hà, mỗi người một bên.



Thẩm lão phu nhân cười gật đầu: “Hai đứa cùng tới rồi.”



Thẩm Thất gật đầu nói: “Bà ngoại, Nhật Ninh đã lấy được thuốc rồi, bà đã nghĩ xong chưa?”



Tần Trân cũng nói: “Đúng vậy, mặc dù bác sĩ nói cơ hội rất xa vời, nhưng vẫn có khả năng đứng dậy được. Một khi dùng thuốc này thì không bao giờ có thể đứng lên được nữa!”



Thẩm lão phu nhân cười nói: “Đứa bé ngốc, bà đã bao nhiêu tuổi rồi? Sắp chín mươi rồi! Đến tuổi này, bà đã có thể nhìn thấu được nhiều chuyện. Cho dù bà có thể đi được, thì cũng đi được bao xa chứ? Nếu hi sinh đôi chân lại có thể nhìn thấy con của con chào đời, có thể nhìn Thẩm Duệ và Thẩm Hà lớn lên, bà cũng thoả mãn rồi. Đời này bà nội đã trải qua quá nhiều chuyện rồi, chút lựa chọn cỏn con này không đáng là gì.



“Bà nội, con nghe nói bà muốn về nhà ở à? Vì sao không ở bệnh viện chứ? Trong bệnh không thiếu thứ gì cả.” Thẩm Thất cũng nói: “Mặc dù chúng ta có bác sĩ gia đình, nhưng không thể thuận tiện bằng ở bệnh viện được. Mấy người chúng con thay phiên nhau tới chăm sóc bà!”



“Không cần đâu.” Thẩm lão phu nhân xua tay nói: “Bà đã hỏi bác sĩ rồi, hai ngày nữa là ra viện được! Bộ xương già này ở đâu chẳng giống nhau. Bà về nhà các con mới có thể yên tâm đi làm chuyện của mình. Tuổi trẻ chính là lúc phấn đấu vì sự nghiệp, không thể cứ trông bà lão này mãi được. Huống chi Hạ Nhật Ninh còn phải tới cầu hôn chính thức với Thẩm gia nữa! Lẽ nào còn cầu hôn ở bệnh viện à?”



Nhắc tới Hạ Nhật Ninh, khuôn mặt của Thẩm Thất hơi đỏ lên.



“Bà ngoại, anh con...” Thẩm Thất cắn môi: “Bà đừng trách anh ấy!”



Thẩm lão phu nhân thở dài, nói: “Bà già rồi, Tiểu Thất ạ. Cái nhà này phải dựa vào các con! Tức giận hay không không quan trọng, quan trọng là các con thấy vui vẻ hạnh phúc! Nếu Tiểu Lục và Sùng Minh ở bên nhau có thể vui vẻ, sao bà lại ngăn cản chứ?”



Thẩm Thất kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Thẩm lão phu nhân: “Bà ngoại, bà đồng ý rồi à?”