Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 862 :

Ngày đăng: 13:40 30/04/20


Có lẽ vì được hai bảo bối Thẩm Hà và Thẩm Duệ động viên an ủi, tâm trạng của Thẩm Thất tốt lên rất nhiều.



Chuyện của Triệu Văn Văn đã qua rồi, quả thật trên mạng lại im hơi lặng tiếng.



Có Phùng Mạn Luân và Hạ Nhật Ninh cùng ra tay, không ai dám bàn tán đến chuyện của Thẩm Thất nữa.



Cứ như vậy Thẩm Thất lặng lẽ trải qua mấy ngày cuộc sống bình yên.



Mạc Thu mỗi ngày đều đến Cảnh Hoa trang viên một lần, vì vậy cuộc sống và công việc của Thẩm Thất cũng coi là thuận lợi.



Rồi đến giữa tháng, Lưu Nghĩa đến chơi.



Lưu Nghĩa vừa tới, đã mang đến một tin giật gân: Từ Vân Khê và Lưu Vân sắp tổ chức lễ phục hôn.



Thời gian gầy đây, hai người đốt lại ngọn lửa tình yêu, sau một thời gian nghỉ tuần trăng mật, vậy là họ quyết định phục hôn.



Tin này, giật gân thật đấy.



Vì vậy, Từ Vân Khê và Lưu Vân quyết định tổ chức lễ phục hôn ở Song Vân Sơn Trang.



Thẩm Thất nhớ Song Vân Sơn Trang, đó là một ngôi biệt thự nằm ở lưng chừng núi, nó không quá rộng, nhưng được rang trí rất đẹp mắt.



Biệt thự này là Lưu Vân mua tặng Từ Vân Khê.



Giờ tổ chức lễ phục hôn ở đó, quả thật là rất có ý nghĩa.



Nghe nói bố mẹ nuôi sắp phục hôn, Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh đều dơ hai tay tán thành!



Ngày tổ chức lễ phục hôn được định vào ngày tết Đoan Ngọ.



Bây giờ là tháng ba âm lịch, cách tết Đoan Ngọ cũng chỉ còn hơn một tháng.



Vừa xinh vừa xinh.



Lưu Nghĩa cười hi hi nói: “bố mẹ tớ lần này phục hôn, đã mời không ít người đấy. Biết sao đây, người quen của họ quá nhiều. Nhưng mẹ nói, sẽ để riêng cho chúng ta một bàn, nói là để chúng ta thoải mái. Dạo này các cậu nhiều việc phiền muộn quá, hãy nhân cơ hội này, nghỉ ngơi một chút đi.”



Hạ Nhật Ninh lập tức nói: “anh tán thành.”
Đúng vậy, bà đến là chủ yếu để đón Thẩm Thất.



“Mẹ nuôi, chúc mừng mẹ!” Thẩm Thất ôm mạnh Từ Vân Khê một cái.



“Đồng hỷ đồng hỷ.” Từ Vân Khê cười rất tươi nói: “Tiểu Thất, bụng con đã có động tĩnh gì chưa?”



Thẩm Thất hơi đỏ mặt: “vẫn chưa có ạ. Chuyện này, không phải muốn có là có ngay được.”



Từ Vân Khê cười híp mắt nói: “không vội không vội, các con còn trẻ mà.”



Hạ Nhật Ninh lập tức nói: “mẹ nuôi nói đúng đấy, sau này con sẽ cố gắng hơn ạ!”



Mặt Thẩm Thất lại càng đỏ hơn.



Lưu Vân chào hỏi con rểi: “các con đều muốn ở khu cây lá đỏ đúng không?”



Phạm Thành Phạm Ly nói: “đúng đấy ạ, bên đó cảnh đẹp. Với lại, chúng con sợ làm phiền cô chú thể hiện tình cảm với nhau!”



Từ Vân Khê lấy hai viên hạt rẻ, mỗi tay một viên gõ vào đầu Phạm Thành Phạm Ly: “hai đứa ế này không thấy ngại à mà còn dám nói!”



Mọi người được một phen cười nức nở.



Lưu Vân nói: “đi nào, chú đưa các con qua đó.”



Một lần nữa trở về khu cây lá đỏ, nơi này vẫn tươi mới như ngày nào.



Trước khi họ đến, đã cho người quét dọn sạch sẽ, thay hết toàn bộ thảm và đồ dùng rồi.



Phong cách trang trí vẫn như trước, dù sao đây vẫn là nhà của Thẩm Tử Dao, họ cũng không dám thay đổi nhiều quá.



Ngày hôm đó mọi người ăn cơm ở khu cây lá đỏ, ăn xong rồi đến ven hồ câu cá, Thẩm Thất tinh mắt phát hiện xung quanh có thêm rất nhiều kiến trúc.



“Mới có mấy ngày thôi, sao lại có thêm nhiều kiến trúc vậy?” Thẩm Thất không kìm nổi hỏi: “con nhớ lần trước lúc con đến, ở đây còn rất nhiều đất trống mà!”



“Đúng vậy, tự nhiên sau tết có một đám người đến, họ lấy được giấy phép của chính phủ, rồi xây không ít biệt thự nhỏ ở đây. Nhà này xây nhanh lắm, hình như là người có vốn mạnh đầu tư vào, vì vậy trong một tháng đã xây lên toàn bộ. Nhưng mà, hình như đến bây giờ vẫn không có người đi lại mấy. Dù sao, nơi này quá hẻo lánh, cũng chỉ có dân nghệ sĩ như Tử Dao mới thích ở đây thôi. Đa số người, đều chê chỗ này không thuận tiện.” Lưu Vân giải thích.