Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 874 :

Ngày đăng: 13:40 30/04/20


Thẩm Thất nghiêng mặt sang không nhìn Hàn Tắc Phương, nói: “Tùy ý anh.”



Nói xong câu đó, Thẩm Thất dùng sức mà nhắm lấy mắt.



Trong lòng cô ấy không ngừng gọi tên Hạ Nhật Ninh.



Cô ấy biết, chồng cô ấy sẽ không bỏ mặt cô ấy không lo!



“Thẩm Thất, tôi chỉ muốn hỏi cô một câu.” Khí chất của Hàn Tắc Phương liền thay đổi, hình như lần nữa trở lại với Hàn Tắc Phương người hàng xóm nắng xuân ấm áp, ánh mắt cứ nhấp nháy mà nhìn Thẩm Thất: “Khi cô vừa biết tôi, cô có từng quan tâm tôi? Cô có từng xem tôi như bạn bè mà thật lòng đối đãi?”



Thẩm Thất nghe câu hỏi này, chậm rãi mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía Hàn Tắc Phương.



Khóe mắt Hàn Tắc Phương đỏ ửng, nước mắt rưng rưng, biểu cảm như khóc như không đó, đặc biệt khiến người ta cảm thấy yếu ớt vô tội đáng thương, đặc biệt dễ khiến người ta đồng tình.



Nếu như không phải chính tai nghe thấy cậu ta nói những chuyện kia, Thẩm Thất lần này có lẽ lần nữa lại mềm lòng.



Nhưng người trước mặt này không phải là vô tội, cậu ta là ác ma giết người không chớp mắt!



Thẩm Thất vừa nghĩ đến những người chết vô tội ở thị trấn suối nước nóng, trong lòng Thẩm Thất liền khó chịu.



Cho nên, cô ấy không cách nào xem những chuyện đó như từng xảy ra.



“Không có.” Thẩm Thất bình tĩnh đáp.



“Thế tại sao cô lại giúp tôi?” Hàn Tắc Phương hỏi ngược lại.




“Không sao, chúng ta về thôi.” Hạ Nhật Ninh ôm lấy Thẩm Thất quay ngưởi rời đi, Tiểu Hạ ở lại dẹp hậu.



“Nhật Ninh, Hàn Tắc Phương nói với em, anh ta là Đan Nhất Bàng, cũng là Trâu Tân Xà. Anh ta ngoài ba thân phận này ra, hình như còn nhiều thân phận khác.” Thẩm Thất thấp giọng nói với Hạ Nhật Ninh: “Con người anh ta rất lạ, hoàn toàn không thể suy luận theo nghĩa thông thường. Anh ấy đối với em, hình như không phải kiểu như tình yêu, ánh mắt anh ta nhìn em, có chút cảm giác như đang nhìn mẹ. Nói chung là rất kỳ lạ. Anh ta hình như sớm biết các anh sẽ đến, cho nên, sau khi anh ta trò chuyện một lúc với em, liền bỏ chạy.”



Hạ Nhật Ninh khẽ ừm một tiếng: “Còn nữa không?”



“Anh ta giết người ở thị trấn suối nước nóng, đơn thuần chỉ để phát tiết, chỉ đơn giản vì cảm thấy vui.” Thẩm Thất không kiềm được mà phát run: “Người này quá đáng sợ, nhưng lại rất đáng thương. Anh ta cả người để nói chuyện cũng không có, tất cả những người nghe qua tâm sự của anh ta, đều bị anh ta giết cả rồi, nhưng lại duy nhất để lại em. Anh ta nói, em rất giống mẹ của anh ta.”



Hạ Nhật Ninh gật đầu: “Thực sự rất giống.”



Thẩm Thất kinh ngạc liền ngẩng đầu nhìn Hạ Nhật Ninh.



Hạ Nhật Ninh tiếp tục nói: “Hàn Tắc Phương cho nên nương tay với em thực sự là bởi vì em rất giống mẹ cậu ta, cậu ta không nỡ giết em. Còn có một nguyên nhân quan trọng, đó chính là mẹ cậu ta, bây giờ đang trong tay anh. So với việc bắt cóc của cậu ta, anh đã quang minh chính đại mời mẹ cậu ta qua. Một lát nữa em cùng anh đi gặp, có lẽ em sẽ hiểu ra.”



“Ý anh là, Hàn Tắc Phương không giết em, là vì sợ ném chuột bị bể đồ sao?” lưng của Thẩm Thất khẽ run



Người đàn ông đó quả nhiên là kẻ điên



Nhưng, vẫn may là có người khiến anh ta lo sợ.



“Anh từ khi nào thì bố trí những việc này?’ Thẩm Thất đột nhiên ngẩng đầu hỏi: “Em tuy nhiên cái gì đều không biết!”



“Vẫn may không sớm cũng không muộn, đúng thời điểm thích hợp nhất, làm việc thích hợp nhất.” Hạ Nhật Ninh sau khi nói xong câu này, sắc mặt liền nghiêm túc nói: “Tên điên Hàn Tắc Phương này không có nhất định, nói không chừng sẽ còn quay lại. Từ nay trở đi, em phải ghi nhớ một điều: cho dù muốn làm người tốt, em chỉ cần ra hiệu lệnh là được! Nghe rõ chưa?”