Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 914 :

Ngày đăng: 13:41 30/04/20


Văn Nhất Phi không nói gì.



Thẩm Thất kiên nhẫn nói: “Anh đã từng nghĩ đến chưa? Lễ cưới quan trọng hay Tiểu Nghĩa quan trọng? Anh vui quan trọng hay cậu ấy vui mới quan trọng?”



Văn Nhất Phi lập tức trả lời: “Đương nhiên là Tiểu Nghĩa quan trọng rồi!”



“Vì vậy anh vẫn vướng mắc à?” Thẩm Thất khẽ cười rồi nói: “Tiểu Nghĩa chỉ dùng cách này để thức tỉnh bản thân, nhắc nhở chính mình không quên đi những ký ức lúc nhỏ. Lúc đó cậu ấy mới bốn tuổi, anh cảm thấy cậu ấy sẽ yêu bé trai đó à?”



Văn Nhất Phi bỗng cảm thấy yên tâm!



Không ghen tị nữa!



Lúc này, quản gia Hỉ Tư Tư bước đến nói: “Thiếu gia, Hạ thiếu phu nhân, bữa trưa đã được chuẩn bị xong rồi ạ.”



Văn Nhất Phi lập tức đứng dậy nói: “Anh đi gọi Tiểu Nghĩa xuống ăn cơm!”



Thẩm Thất gật đầu.



Nhìn bóng lưng của Văn Nhất Phi, Thẩm Thất cười thầm.



Quản gia đứng bên cạnh không nhịn được nên hỏi: “Hạ thiếu phu nhân, quả nhiên phải để cô ra tay. Nếu không, thiếu gia và thiếu phu nhân nhà chúng tôi không biết sẽ còn cãi nhau đến bao giờ nữa.”



Thẩm Thất vừa cười vừa nói: “Bọn họ chỉ không biết cách bày tỏ tình yêu của mình mà thôi.”



Một lúc sau, Văn Nhất Phi và Lưu Nghĩa vui vẻ nắm tay nhau đi xuống ăn cơm.



Bữa cơm này cũng khá thoải mái.



Ăn cơm xong, Thẩm Thất lái xe rời khỏi đó.



Việc ở công ty vẫn chưa giải quyết xong, sao có thể thoải mái rong chơi như thế chứ?



Văn Nhất Phi và Lưu Nghĩa thì bận chụp ảnh cưới còn Thẩm Thất lại không vội vàng.



Dù sao bọn họ cũng có ekip của mình rồi, chỉ cần một ngày là có thể giải quyết xong.



Thẩm Thất không vội vàng nhưng Hạ Nhật Ninh thì vội!




Vừa mở mắt ra, cô đã thấy ánh nắng dìu dịu chiếu vào.



Thẩm Thất lập tức ngồi dậy xem đồng hồ, trời ạ, cô đã ngủ một mạch mười lăm tiếng đồng hồ rồi!



Cô buồn ngủ đến mức nào cơ chứ!



Thẩm Thất nhấn chuông ở trên đầu giường.



Bên ngoài có người gõ cửa: “Thiếu phu nhân tỉnh rồi ạ.”



“Ừm, tôi tỉnh rồi.” Thẩm Thất trả lời.



Cửa phòng vừa mới mở ra thì người giúp việc nối đuôi nhau bước vào, họ bắt đầu dọn dẹp căn phòng.



Thẩm Thất thay một bộ quần áo ở nhà thoải mái, sau đó cô đánh răng rửa mặt rồi xuống ăn cơm.



Thấy nhà cửa vẳng vẻ, Thẩm Thất không nhịn được nên hỏi: “Những người khác đâu hết rồi?”



“Thưa thiếu phu nhân, thiếu gia đã ra ngoài từ sớm còn tiểu thiếu gia và tiểu thư đã đến dinh thự của Hạ gia rồi ạ.” Quan gia vừa phục vụ bữa sáng cho Thẩm Thất vừa trả lời: “Trước khi đi thiếu gia đã dặn rằng cứ để cô nghỉ ngơi. Đến hôm tổ chức lễ cưới còn mệt hơn nữa, thiếu gia đã điều người qua bên công ty của cô rồi.”



Thẩm Thất không nhịn được mà tò mò hỏi: “Không phải nhà thiết kế của tập đoàn Hạ Thị đều qua cả rồi à? Còn điều người ở đâu nữa?”



Quản gia vừa cười vừa trả lời: “Lần này là điều từ Văn gia tới ạ. Nghe nói, Văn gia cũng phái người đến giúp đỡ. Bây giờ cô là cô dâu chờ gả đi nên phải chuẩn bị cho lễ cưới ạ.”



Thẩm Thất khẽ mỉm cười.



Nếu như bọn họ đều cho người đến giúp đỡ thì có lẽ Mạc Thu cũng đỡ bận hơn nhỉ?



Cũng tốt, cô phải nghỉ ngơi thật tốt!



Hả, chỉ còn năm ngay nữa là phải ra đảo để cử hành hôn lễ rồi ư?



Ngẫm lại thì mọi chuyện trôi qua thật nhanh!



Cô sắp chính thức được gả cho hắn rồi!