Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 933 :
Ngày đăng: 13:41 30/04/20
Sùng Minh nhếch miệng, nói: "Xem tâm trạng đã".
Trái tim Robin, phút chốc liền rơi xuống đáy vực.
Xem tâm trạng ư!
Vậy tức là, tiến lên là chết, lùi lại cũng là chết?
Hắn có thể đi chết luôn không?
Hình như là không thể.
Chủ nhân của Button và vị trước mặt đây, đều là những người không thể đắc tội.
Robin ủ rũ cúi đầu suy nghĩ một chút, một khi Button này đến, mình chết chắc rồi!
Nhưng thôi miên cho quý ngài trước mặt đây thì chưa chắc sẽ chết, may ra anh ta sẽ không giết mình?
Robin lăn lộn nhiều năm như vậy, ý nghĩ xoay chuyển cực kì nhanh, lập tức đã cân nhắc được lợi hại trong đó, liền nói: "Thôi được, nhưng mà tôi đã không làm thôi miên nhiều năm rồi, trước tiên tôi phải đi chuẩn bị đã".
Sùng Minh gật đầu không đáp.
"Ngài Smith, tôi không quấy rầy ngài nữa". Robin nhanh nhẹn đứng dậy, làm động tác cúi chào rồi quay người chạy biến.
Sùng Minh không nhúc nhích, vẫn ngồi yên tại chỗ, thẫn thờ nhìn cảnh sắc bên ngoài.
Lại là một vị khách không mời.
Đối phương hết sức lịch sự chào hỏi Sùng Minh: "Xin chào, tôi xin tự giới thiệu, tôi là nhân vật số ba của đảo W, biệt hiệu của tôi là Đông Phong".
Đối phương dùng tiếng Việt chào hỏi Sùng Minh.
Ánh mắt Sùng Minh quả nhiên tập trung vào đối phương, nói: "Mời ngồi".
Dám chọc vào người của hắn, hài cốt không còn, tiêu diệt toàn tộc!
Mấy tên thuộc hạ vốn dĩ hơi bất mãn, gây ra chuyện lớn như vậy trên đảo W, đây khác nào đánh vào mặt đảo của bọn họ chứ!
Nhưng nếu người kia là Sùng Minh, bọn họ liền cảm thấy còn may mắn chán!
Sùng Minh không giết bọn họ, mà chỉ phế đi, đây đã là trời phật phù hộ rồi!
Vì vậy bọn họ nào dám nói thêm một câu oán trách?
Sùng Minh trở lại khách sạn, vừa ra khỏi thang máy, đang định quét thẻ vào phòng thì nghe thấy tiếng cửa phòng bên kêu lạch cạch.
Sùng Minh nhìn sang, liền thấy Thẩm Lục từ bên trong đi ra.
Thẩm Lục có vẻ cũng hơi bất ngờ vì gặp Sùng Minh ở đây.
Hai người cứ đứng nguyên tại chỗ như vậy, bình tĩnh nhìn chằm chằm đối phương.
Rất lâu sau, Sùng Minh mới nói: "Các cậu cũng ở tầng này? Thật trùng hợp".
Ánh mắt Thẩm Lục hơi hoang mang.
Rõ ràng hôm nay là lần đầu tiên anh gặp người đàn ông này, vì sao lại có cảm giác quen thuộc đến vậy?
Từ trước đến giờ anh chưa từng có cảm giác này với một người xa lạ!
Thật kì lạ!
Sùng Minh nhìn khuôn mặt tuấn tú của Thẩm Lục, ma xui quỷ khiến mở miệng nói: "Muốn vào uống một ly không? Tôi có mấy chai rượu ngon".
Nghe lời mời của Sùng Minh, Thẩm Lục định từ chối theo bản năng, nhưng thân thể lại phản ứng nhanh hơn lý trí, anh khẽ đáp: "Được".