Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 958 :

Ngày đăng: 13:41 30/04/20


Mai Tùng Lâm cũng không ngờ, có một ngày ông lại ra tay với đứa con gái ông yêu thương.



Nhưng vừa nãy ông thật sự không nhịn nổi nữa.



Ông sắp 50 tuổi rồi.



Ông cần đứa con trai kia.



Nhà họ Mai luôn trao quyền cho con trai không truyền cho con gái, ông cần đứa con trai Tư Y Cẩm sinh ra.



Mai Linh nhìn người trong phòng, nhìn những gương mặt lạnh lùng đó rồi cô cười lạnh: “Được được được! Mọi người đã quyết định như vậy rồi, con còn có gì để nói nữa?”



Mai Linh quay người chạy ra ngoài.



Vợ Mai Tùng Lâm lập tức vội vã: “Linh Linh...”



“Để nó ra ngoài yên tĩnh một lát là được rồi.”Bố Mai Tùng Lâm mở lời nói: “Việc khẩn cấp bây giờ là nghĩ cách mang đứa trẻ đó về! Nhà họ Mai vẫn sẽ đối xử với bà như cũ! Nếu đứa bé trở về cũng là dưới danh nghĩa của bà. Bà là phu nhân của nhà họ Mai, điểm này mãi mãi không thay đổi.”



Vợ Mai Tùng Lâm quả nhiên dừng bước chân đuổi theo con gái lại.



Với bà mà nói nhà họ Mai là tất cả.



Vị trí Mai phu nhân chiến thắng tất cả!



Cho nên năm đó Mai Tùng Lâm và Tư Y Cẩm yêu nhau, bà nhịn.



Năm đó Tư Y Cẩm có thai, bà cũng nhịn.



Bây giờ nhà họ Mai muốn đòi Tư Nhiên về bà vẫn nhịn như cũ.



Cuộc đời của bà là hóa thân của Ninja rùa!



Chỉ cần có thể ngồi vững trên vị trí Mai phu nhân, những thứ khác bà đều có thể từ bỏ!



“Tư Y Cẩm đi đâu rồi? Vẫn chưa tìm được cô ta sao?” Mai Tùng Lâm có chút bộp chộp vì đây là cơ hội duy nhất của ông.



Người bên cạnh trả lời: “Không có, một chút tin tức cũng không có. Có phải cô ta đưa đứa trẻ đi nơi khác rồi không?”



“Hừ, trên người cô ta không có tiền, có thể đi đâu được? Sớm muộn gì cũng phải về thôi.” Mai Tùng Lâm nghiến răng nói: “Đi tìm hết đi! Đều ở đây thì có cách gì được?”



Quá nửa số người trong phòng đi ra.
Mai Linh đột nhiên quay người, không muốn để Thẩm Tứ nhìn thấy sự nhếch nhác bây giờ của cô.



Thẩm Tứ cũng không ngờ được, anh lại vô tình cứu con gái của bạn mình.



Đây là tiết tấu gì vậy?



“Đêm hôm sao lại chạy lung tung khắp nơi? Đi, lên xe, tôi đưa cháu về nhà.” Thẩm Tứ nói.



“Em... Em không về. Mai Linh cắn môi nói: “Anh Thẩm Tứ, em muốn về trường.”



“Gọi tôi là chú!” Thẩm Tứ chỉnh lại xưng hô của cô: “Muốn về trường cũng phải sáng mai, về nhà trước, con gái ở bên ngoài rất nguy hiểm!”



“Em...” Mai Linh còn đang muốn vùng vẫy thì Thẩm Tứ đã qua đó, cầm tay của Mai Linh lôi về phía cửa xe.



“Anh Thẩm, sao anh lại đến thành phố M?” Mai Linh không nhịn được mở lời hỏi.



“Gọi tôi là chú!”Thẩm Tứ chỉnh lại xưng hô của cô một lần nữa: “Tôi đến đây có chút việc.”



Thẩm Tứ lên xe, ánh mắt trầm lại, vốn dĩ anh đến thành phố Vinh là để đón Tiểu Thất về nhà, ai biết được đang trên đường đi thì nhận được điện thoại của Tư Y Cẩm, nói nhà họ Mai muốn đứa con đó.”



Thẩm Tứ đến thành phố M là muốn hỏi Mai Tùng Lâm điều này có thật không!



Không ngờ còn chưa đến nhà họ Mai đã bất ngờ cứu được Mai Linh.



“Tìm bố em?” Mai Linh hỏi.



Thẩm Tứ gật đầu, khởi động xe đưa Mai Linh về nhà.



Mai Linh quay đầu nhìn ra bên ngoài xe: “Cái nhà này đã không còn là nhà của em nữa rroif, bố em và ông em muốn đưa đứa con của người phụ nữ bên ngoài về.”



Mắt Thẩm Tứ trợn lên: “Gì cơ?”



Thì ra lời Tư Y Cẩm nói là thật!



Khốn kiếp!



Năm đó các người bao vây ép buộc Tư Y Cẩm bỏ đứa bé bây giờ lại cướp con của người ta?



Đây là việc con người có thể làm ra sao?