Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)

Chương 968 :

Ngày đăng: 13:42 30/04/20


Hạ Nhật Ninh thương yêu hai đứa con, chuyện này cũng là lẽ thường tình.



Nhưng Hạ Nhật Ninh dùng chính danh nghĩa của mình để mời một người trong giới nghệ thuật đến nhà chơi, thì đây cũng là lần đầu tiên.



Nhất là vì hai đứa con.



Thấy Hạ Nhật Ninh làm vậy, trong lòng Thẩm Duệ và Thẩm Hà cảm thấy rất vui.



Đáng ra, chuyện mang thai lần thứ hai, là chuyện rất dễ làm cho con lớn cảm thấy bất an. Sợ rằng có em trai em gái rồi, ba mẹ sẽ không còn yêu thương mình nữa.



Nhưng giờ thì thấy được, chuyện đó sẽ không xảy ra!



Hạ Nhât Ninh không hề vì cái thai thứ hai của Thẩm Thất mà lơ là cảm xúc của hai đứa con lớn.



Chỉ cần các con thích, chỉ cần các con vui vẻ, Hạ Nhật Ninh sẽ cố gắng đi thỏa mãn cho các con.



Cho nên, Thẩm Duệ Thẩm Hà vui vẻ ôm lấy cổ Hạ Nhật Ninh, không cần nghĩ ngợi gì thêm đã trao nụ hôn ngọt ngào nhất của mình cho ba!



Hạ Nhật Ninh vừa về đến nhà, đã qua chơi với các con một chút.



“Tiểu Duệ, Tiểu Hà, chỉ còn không tới một tháng nữa là đến sinh nhật bốn tuổi của các con. Các con muốn quà gì?” Hạ Nhật Ninh mỗi bên ôm một đứa, mỉm cười hỏi: “Chỉ cần là thứ baba có, baba sẽ cho hết tụi con!”



Phải đó, tính ra thì chỉ còn vài ngày nữa là đến lễ Trùng Dương rồi.



Ngày chín tháng chín, không chỉ là lễ Trùng Dương mà còn là sinh nhật của tụi nhỏ.



Ngày trước, Hạ Nhật Ninh không có cơ hội mừng sinh nhật với các con, Hạ Nhật Ninh cảm thấy rất đáng tiếc.



Anh đã âm thầm lập lời thề, mỗi một ngày kỷ niệm trong tương lai, anh sẽ cùng các con trưởng thành và ăn mừng những ngày đó.



Cho nên, từ ngày hôm nay, Hạ Nhật Ninh bắt đầu tập trung ăn mừng sinh nhật của các con.



Bây giờ thấy các con thích ông Đường như vậy, Hạ Nhật Ninh nghĩ cũng không nghĩ, đã mời ông đến cho các con.




Nhất là Thẩm Duệ Thẩm Hà khi vui mừng chạy đến chào đón, và ông Đường đã rất kinh ngạc.



Trời ơi, hai đứa nhỏ này sao mà xinh đẹp thế này?



Ông Đường tự nhủ mình đã gặp không ít người đẹp, nhưng vẫn bị những người có mặt hôm nay làm cho sửng sốt.



Ông Đường nhẹ nhàng nói: “Những minh tinh ngoài kia, so với quý vị, phải nói là một trời một vực!”



Sau khi ông Đường dứt câu, lại không nhịn được: “Hai đứa nhỏ này, quả thật rất xinh đẹp, lão già như tôi, nhìn còn thấy thích mà.”



Thẩm Hà trong chốc lát ôm lấy cánh tay ông Đường: “Tiểu Hà cũng thích ông Đường ạ!”



Giọng nói thật mềm mại, khiến cho ông Đường trong tích tắc đã siêu lòng: “Con chính là Tiểu Hà à? Nghe nói con rất thích “Sơn Cư Ý, Túy Sinh Tướng” của ông đúng không?”



“Dạ thích!” Thẩm Hà xác nhận: “Con càng thích quan điểm nghệ của ông khi ông vẽ bức tranh này!”



Câu nói này làm nổi dậy hứng thú của ông Đường: “Ơ? Vậy con nói thử xem, con đã thấy được quan điểm gì?”



Cả nhà nhìn Thẩm Hà, cười hi hí chuẩn bị nghe tiếp.



Thẩm Hà đứng thẳng lưng, không hề chần chừ, diễn đạt từng chữ trong ý nghĩ của mình: “Con từng tìm hiểu về bối cảnh của ông Đường khi vẽ bức tranh này, là năm mà ông Đường gặp phải sự biến chuyển trong cuộc đời mình. Năm đó, học trò yêu quý nhất của ông Đường đã phản bội ông, đã bán kiệt tác xuất sắc của ông Đường cho nước w. Và nước w đã hãm hại vô số người dân của chúng ta. Năm đó, ông Đường đã tự tay bẽ gãy cây cọ yêu thích của mình, sau này không vẽ tranh núi nữa. Cho nên bức “Sơn Cư Ý? Túy Sinh Tướng” là kiệt tác tranh núi mà ông Đường mất cả tháng thời gian mới vẽ xong, và đã truyền tải tất cả sự phẫn nộ vào trong bức tranh. Nghệ thuật không phân biên giới, nhưng nhà nghệ thuật thì luôn có phong cách riêng. Ông Đường dùng bức tranh cuối cùng này để thể hiện lập trường của chính mình.”



Thẩm Hà nói xong chữ cuối cùng, tất cả mọi người có mặt đã nhiệt tình vỗ tay.



Những lời nói này được nói ra từ một người trưởng thành, có thể nó không là gì.



Nhưng, Thẩm Hà chỉ mới bốn tuổi thôi!



Cô bé nói những lời này, đều là lời nói tự nghĩ tự cảm nhận, mà không phải do người lớn dạy cho.



Đây chính là tài năng.