Lấy Nhầm Tổng Tài (Lấy Nhầm Tổng Tài Hạ Nhật Ninh)
Chương 983 :
Ngày đăng: 13:42 30/04/20
Thẩm Tứ hỏi ngược lại: “Cô hi vọng toi nghe thấy?”
Tư Y Cẩm bị hỏi, ngồi lặng người trên ghế lái phụ, không hé răng nửa lời.
Thẩm Tứ cười khổ, nói: “Tôi không theo dõi cô.”
Ánh mắt Tư Y Cẩm nhìn ra ngoài xe, khẽ đáp: “Tôi không bảo anh theo dõi tôi.”
“Nhưng cô nghi ngờ tôi!” Thẩm Tứ bình tĩnh nói: “Ánh mắt cô nói cho tôi biết, cô nghi ngờ tôi theo dõi cô! Nhưng nếu tôi nói, chuyện này chỉ là tình cờ, cô có tin không?”
Tư Y Cẩm cụp mắt, đáy mắt hiện lên cảm xúc phức tạp.
Đúng vậy, cô từng nghi ngờ anh.
Chuyện này quá trùng hợp.
Thẩm Tứ đặt hai tay trên vô-lăng, hít sâu một hơi, nói: “Tôi tới đây để gặp một người bạn. Không ngờ lại nhìn thấy cô đang xem mắt. Giọng hai người lớn như vậy, không muốn nghe thấy cũng khó.”
Nghe Thẩm Tứ giải thích, Tư Y Cẩm chỉ “ồ” nhẹ một tiếng.
Thẩm Tứ rất tức giận!
Cô lại tỏ thái độ như vậy?
Tức chết anh mà!
Hôm nay anh gặp được Tư Y Cẩm, thực sự là trùng hợp!
Lúc anh nhìn thấy Tư Y Cẩm, vốn rất ngạc nhiên, cảm thấy trái đất thật nhỏ.
Anh còn chưa tiến lên chào hỏi, đã nhìn thấy một người đàn ông đang ngồi đối diện cô.
Thẩm Tứ biết cô không có bạn bè ở thành phố Vinh, nên anh ngồi xuống định nghe trộm họ nói chuyện gì.
Mới nghe vài câu, Thẩm Tứ đã tức giận bừng bừng!
Tư Y Cẩm đang xem mắt!
Hơn nữa đối tượng xem mắt còn là một tên rác rưởi!
Nghe tên rác rưởi đó bôi nhọ Tư Y Cẩm, Thẩm Tứ không kiềm được cơn giận của mình!
Người phụ nữ anh hết lòng bảo vệ, lại bị tên cặn bã này bôi nhọ?
Hết lòng bảo vệ?
Chân anh dài nên chỉ vài bước đã đuổi kịp Tư Y Cẩm.
Thẩm Tứ túm chặt lấy cánh tay Tư Y Cẩm, dùng sức kéo.
“Xin lỗi! Tôi không nên nói ra những lời như vậy.” Thẩm Tứ nói năng lộn xộn: “Tôi sai rồi!”
Tư Y Cẩm cụp mắt nói: “Anh không sai. Người sai là tôi. Tôi không nên nhờ anh giúp đỡ hết lần này tới lần khác. Vốn dĩ tôi và anh chẳng có gì với nhau, anh đã giúp tôi một lần rồi, tôi còn mặt dày nhờ anh thêm lần hai, lần ba... Thẩm Tứ tiên sinh, rất cảm ơn anh vì đã giúp đỡ mẹ con tôi. Nhưng từ nay về sau tôi sẽ không xuất hiện ở trước mặt anh nữa!”
Câu nói lạnh lùng của Tư Y Cẩm như dao đâm vào ngực Thẩm Tứ.
Thẩm Tứ cảm thấy hô hấp của bản thân trở nên nặng nề.
Không, mọi chuyện không nên biến thành như vậy!
Anh vốn không có ý này!
Anh không hề ghét bỏ cô, không hề!
Anh chỉ tức giận.
Còn giận về chuyện gì, anh cũng không rõ nữa.
Cô muốn xem mắt, tại sao không xem mắt với anh? Tại sao lại tìm những tên chẳng ra làm sao vậy? Anh có chỗ nào không bằng những tên đó chứ?
Ý nghĩ này vụt lên trong đầu Thẩm Tứ.
Anh bị suy nghĩ của mình dọa giật mình.
Ngay sau đó, Thẩm Tứ đã nắm được gì đó.
Tư Y Cẩm thấy Thẩm Tứ không nói chuyện, cô dùng sức thoát khỏi tay đối phương.
Lúc này Thẩm Tứ mới định thần, anh túm tay cô càng chặt: “Y Cẩm, tôi...”
“Mong anh hãy buông tay. Tôi không muốn bôi nhọ danh dự của anh. Tôi chỉ là người phụ nữ chưa chồng mà đã có con, xã hội này có thành kiến với chúng tôi. Anh đứng cạnh tôi sẽ nhiễm ảnh hưởng xấu.” Tư Y Cẩm lạnh nhạt nói: “Anh là ân nhân của của tôi và Tiểu Nhiên, tôi không thể liên lụy anh được!”
“Liên lụy cái quỷ gì! Cô đã liên lụy gì tôi hả? Ai dám có thành kiến với cô? Tư Y Cẩm! Cô muốn ép tôi nói rõ ràng đúng không?” Thẩm Tứ giận rồi, hét thẳng vào mặt Tư Y Cẩm.
“Không! Đừng!” Trái tim cô bỗng hoảng loạn.
Cô không muốn nghe!
Chỉ cần chưa nói ra mấy lời này, mọi chuyện còn có thể cứu vãn.
Một khi đã nói ra, chắc chắn sẽ không còn đường lui!
Cô khó khăn lắm mới thoát khỏi nhà họ Mai, tìm được công việc mình thích, cô không muốn phải sống cuộc sống nay đây mai đó một lần nữa!
Cô nhất định phải giữ khoảng cách với Thẩm Tứ!
Tư Y Cẩm bèn nói: “Xin anh đừng ép tôi.”
“Tôi ép cô?” Thẩm Tứ trừng mắt.
“Đúng vậy!” Tư Y Cẩm không biết làm sao, đành mở miệng nói: “Có người nhắc nhở tôi, không được quá gần gũi với anh. Đối với anh, như vậy là tốt nhất.”
“Ai? Tốt ư?” Thẩm Tứ bật cười: “Tư Y Cẩm, cô có biết cô đang nói gì không?”
Tư Y Cẩm hít sâu, ngẩng đầu nhìn Thẩm Tứ nói: “Tôi biết bản thân đang nói gì. Nếu anh đã có gia đình, có lẽ tôi dám tới gần anh thêm một chút. Nhưng, anh vẫn còn độc thân!”