Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 18 :

Ngày đăng: 11:51 19/04/20


Tô Tố lập tức bò từ sofa xuống.



Dưới đất tuy trải tấm thảm dày, nhưng cô bị té vẫn đau đến nghiến răng, cô nửa phút cũng không dám dừng, nhanh chóng tiếp tục bò đi, trốn đi thật xa.



Cô biết, Tiêu Lăng đem cô tới đây vốn không có ý gì tốt đẹp, uổng công nãy cô bị hành động chườm đá thoa thuốc của anh làm cho cảm động



Cô ôm lấy ngực, cảnh giác nhìn Tiêu Lăng, trong lòng hung hăng chửi anh sắc lang!



"Trốn xa như vậy làm gì" Tiêu Lăng mày khẽ nhếch, lười biếng dựa vào sofa, "Qua đây!"



Cô điên rồi mới tự mình lọt lưới.



Cô đứng ở rất xa, nhẹ ho một tiếng "Tổng tài, chúng ta có phải nên bàn chính sự?"



"Em không nóng nữa?"



"Không nóng nữa không nóng nữa" Sợ là cô mà nói nóng, Tiêu Lăng sẽ lột hết đồ cô, Tô Tố nhanh chóng nắm chặt y phục của mình, "Tổng tài, chúng ta nói chính sự đi"



"Em muốn nói gì với tôi?"



Tiêu Lăng tùy tiện cởi áo khoác ngoài của bộ đồ tây ném lên trên sofa, lại tháo một nút áo ra, ống tay áo cũng xăn lên trên cánh tay, lập tức từ một tổng tài nghiêm trang bá đạo thành một người đàn ông ưu nhã tùy tính. Anh lười biếng vỗ lên sofa kế bên mình, lạnh nhạt nhìn Tô Tố "Muốn nói thì ngồi ở đây nói, nếu không tôi không có nhiều thời gian nghe lời nói nhảm của em."



Tô Tố cắn môi, trong lòng đấu tranh



Qua đó, thì có khả năng bị chiếm tiện nghi.



Nhưng không qua... Tiêu Lăng hình như sẽ không chịu nghe cô nói về hợp đồng.



Cô do dự lúc lâu, cuối cùng cũng chịu thua. Từng từng như ốc sên lết đến gần sofa, kiếm một chỗ cách xa anh nhất ngồi xuống.



"Ngồi qua đây tí!"



"Oh!"



Cô lề mề đến gần anh một chút.



Tiêu Lăng nhíu mày lạnh lùng nhìn cô, dưới ánh mắt bức người của anh, cô cố chịu cuối cùng cũng ngồi kế bên anh.



Tiêu Lăng thu ánh nhìn lại, "Được rồi, nói đi"
"Thật không may, nếu như vậy, thì chúng ta chỉ có thể gặp nhau ở tòa án." Tiêu Lăng nhún vai một cách bất lực.



Khốn kiếp!



Tô Tố vừa giận vừa khó chịu, nhưng không thể cãi lại.



Ai bảo cô không xem rõ đã ký hợp đồng, ngay cả khi cô ấy ra tòa, cô cũng chỉ có thể chịu thiệt!



Cô hung hăng trừng mắt nhìn Tiêu Lăng, hận không thể xông qua cắn chết anh.



"Anh rốt cuộc muốn gì!"



"Ngoan ngoãn ở truyền thông Tinh Quang làm việc." Tiêu Lăng chống tay lên sofa, chậm rãi lại gần cô, nhìn vào đôi mắt như có ngọn lửa đang cháy của cô, anh mỉm cười, đưa tay véo má cô, "ngoan ngoãn nghe lời, nếu không bị thiệt cũng chỉ là em. "



Đang nói, tiếng chuông cửa vang lên, anh vỗ vỗ vai Tô Tố, "Mở cửa đi!"



Tô Tố cắn môi và khập khiễng ra mở cửa.



Người đi vào là thư ký Trương, khi thư ký Trương nhìn thấy Tô Tố mở cửa, ngạc nhiên.



Mặc dù tổng tài rất thích chơi, nhưng anh không bao giờ đưa bất kỳ người phụ nữ nào về nhà mình.



Cô nhìn Tô Tố thật sâu, trên mặt lộ nụ cười thâm sâu.



"Này... thư ký Trương, mời vào." Tô Tố rất xấu hổ, lần này thư ký Trương không hiểu lầm cũng không được.



Thư ký Trương xua tay, "Tôi không vào." Đưa túi giấy cho Tô Tố, "Đây là những thứ mà tổng tài yêu cầu tôi mua, phiền Tô tiểu thư đưa cho tổng tài."



Nói xong không đợi Tô Tố phản ứng mà rời đi.



Cô mơ hồ sờ đầu không biết chuyện gì đang xảy ra, đem đồ vào nhà.



Đưa túi giấy cho Tiêu Lăng "Thư ký Trương kêu tôi đưa anh"



Tiêu Lăng không đưa tay ra nhận, thản nhiên nhìn cô "Tặng cho em"



Tô Tố ngây người, mở túi giấy ra xem, nó là một cái điện thoại di động.