Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo

Chương 25 :

Ngày đăng: 11:51 19/04/20


Có phải đàn ông không?



Tô Tố cảm thấy hơi buồn.



Lúc trước cô nhân lúc Tiêu Lăng tắm vội chạy về, tên trong điện thoại của anh bị cô đưa vào danh sách đen, tuần này cô cảm thấy thật yên tịnh, tự an ủi bản thân rằng Tiêu Lăng có thể đã hết hứng thú với cô.



Nhưng cô không ngờ Tiêu Lăng đang đợi cô ở nơi đây.



Tô Tố muốn trốn chạy!



Cô sợ ở trong đám đông đó không biết Tiêu Lăng có hành động gì không, cô có nên lờ đi, lờ đi, lờ đi hay không?



Tô Tố cảm thấy bối rối quá.



Đến lượt Lục Ngộ được gọi tên, cô nhanh chóng được hóa trang xong, thợ hóa trang đặt cọ xuống, nhìn Tô Tố vẫn chưa hết mơ màng, cố ý nhắc cô, "cô Tô, xong rồi."



"À..à... cám ơn."



Tô Tố chợt giật mình, cô hoang mang định thần lại mỉm cười với thợ hóa trang.



"Cô Tô nhanh nhanh ra đi, bên ngoài sắp ghi hình rồi, đạo diễn Phạm tính tình khó chịu lắm, thời gian trì trệ quá, sợ rằng sẽ bị ông la1mắng."



Tô Tố nuốt nước bọt.



Trong đây tên tuổi đạo diễn Phạm Lãi rất có tiếng tăm, diễn viên nào hợp tác với ông mà chậm trễ hay diễn xuất có vấn đề đều bị ông ta mắng chửi một cách thậm tệ, mặc kệ người đó là ngôi sao hạng A hay hạng B.



Đành chịu vậy, cô sợ nhìn thấy Tiêu Lăng, bởi vì cô đã ký kết hợp đồng với Công Ty Truyền Thông Tinh Quang, cô chỉ là một con kiến trong lòng bàn tay của Tiêu Lăng, người ta chỉ cần động nhẹ ngón tay cũng có thể ép chết cô.



Trốn tránh hôm nay nhưng không trốn được ngày mai.



Tô Tố thầm lặng cố gắng mạnh dạn bước ra phòng hóa trang.



...



Phòng chụp ảnh.



"Tiêu Tổng, sao anh lại ở đây?" Phạm Lãi như nhìn thấy ma vậy, ông không thể hiểu, trước giờ đầu tư vào bộ phim điện ảnh lớn hơn thế này cũng không thấy vị đại gia này ghé thăm.




"Không được, nhất định phải xóa!"



Tô Tố trợn nhìn Tiêu Lăng, đến gần Phạm Lãi, lờ đi Tiêu Lăng, "đạo diễn, chừng nào bấm máy?"



"Không được phép" Tiêu Lăng to giọng nói.



Tô Tố nắm chặt tay, thu hút ánh nhìn của mọi người1xung quanh, cô nhìn Phạm Lãi, ông chợt hiểu, kéo hai người vào phòng hóa trang, và đuổi mọi người trong phòng ra.



Phạm Lãi cũng biết rằng Tiêu Lăng đến đây là vì Tô Tố, ông vỗ vai Tô Tố. "Hai người có chuyện gì thì nói rõ ràng với nhau đi."



Sau đó ông tránh qua phòng thay đồ.



Trong phòng không một bóng người Tô Tố lo lắng, cô ấy nắm chặt tay và rất tức giận "Tiêu Lăng anh có bệnh à, Phạm Lãi là một đạo diễn chuyên nghiệp đấy, người nghiệp dư như anh thì biết gì mà nói. Trước đó sử dụng âm mưu thủ đoạn để tôi đến thử vai. Bây giờ lại không muốn tôi đóng, rốt cuộc anh muốn gì? "



Tô Tố không còn lo sợ nữa, tất cả những cảm xúc đã bị đàn áp trong thời gian qua đã bộc phát ra.



"Tiêu Lăng đồ khốn kiếp, tôi đã gây lỗi gì, anh phải đối phó tôi như thế này... Có phả vì tôi liệt số điện thoại của anh vào danh sách đen không? nếu thế tôi sẽ xin lỗi anh, anh tâm địa hẹp hòi nhỏ mọn, anh có phải đàn ông không! "



Có phải đàn ông không...



Không khí bỗng chốc nguội lạnh



Tô Tố phát hiện mình nói không ngừng, ngượng ngạo ngẩng đầu lên, nhìn nét mặt lạnh lùng của Tiêu Lăng, anh cởi chiếc áo khoác ra, từ từ tiến về phía cô.



"Anh... anh muốn gì, đừng qua đây. Anh đừng làm bậy, bên ngoài rất nhiều người, chỉ cần tôi kêu la lên là mọi người ùa vào."



Tô Tố ra giọng uy hiếp, bước chân lao đảo không ngừng luì bước về phía sau



Cô chóng lùi sát lưng vào tường, kinh sợ nhìn Tiêu Lăng.



"Anh, anh dừng lại!"



"chả phải cô muốn biết tôi có phải đàn ông không sao, tốt lắm, tôi sẽ cho cô biết thế nào là đàn ông!"



Tiêu Lăng quăng mạnh chiếc áo khoát ra, bước từng bước lớn ép Tô Tố đến tận đường cùng.