Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Chương 36 :
Ngày đăng: 11:51 19/04/20
Có thể nói cả cuộc đời Tô Huệ hận nhất là ai.
!
Nhất định là Tô Tố không cần hoài nghi!
Tô Tố đã cướp đi bố của cô ta trước,Ở trường người mà cô ta hâm mộ lại thích thầm cô ấy.Những năm trở lại đây,không cần biết là làm gì,cô ta đều bị Tô Tố cưỡi lên đầu,như vậy cho dù có hận cô ấy thế nào cũng không thể bằng nổi.
Trước kia khi bố bán Tô Tố cho Triệu tổng,cô ta mua chuộc hết hục vụ trong khách sạn,đặt máy quay trong phòng của bọn họ.Sau đó khi đem máy quay về cô ta mới phát hiện,Tô Tố thật ra đâu có bị Triệu tổng cưỡng bức.
Điều này càng làm cô ta thêm căm hận.
Dựa vào điều gì mà ngay cả điều này người con gái đó cũng có thể tránh được!
Hơn nữa bây giờ,cô ta vốn nghĩ Tô Tố đưa hai đứa trẻ rời khỏi nhà họ Tô,ngày tháng nhất định qua rất khó khăn,nhưng bây giờ thì sao.Tô Tố lại dựa được vào Tiêu Lăng,không mất chút sức lực nào cũng có tư cách vào được buổi tiệc tối cao cấp như thế này.Còn cô ta thì sao,phải ngủ với một tên đạo diễn già khú đế nửa tháng mới có được tư cách đó.
Tô Huệ mắt đỏ sòng sọc,chỉ muốn bóp cổ chết Tô Tố.
"Tô Tố, con tiện nhân này,tao nhất định sẽ cho cả thế giới này biết rõ bộ mặt thật của mày,màu đừng có vội đắc ya quá lâu."
Cô ta căm phần gườm Tô Tố một cái,quay lưng bỏ đi.
Tô Tố nghiêm túc đứng thẳng lên.
Sao mà không đoán được cách nghĩ của Tô Huệ,cô lạnh lùng hét một tiếng,"Đứng lại!"
Tối Huệ đắc ý quay người lại,"Sao vậy, sợ rồi à?haha.Tô Tố,không những thế này, tao nhất định sẽ làm cho cái xấu xa của mày được rõ nhất, cho mày đến tận đáy cũng không thể tồn tại được kẻ trong cái lĩnh vực này."
Nhưng mà Tô Huệ lại thất vọng phát hiện, trên mặt Tô Tố thể hiện rõ cô không hề sợ hãi.
Tô Tố từ chỗ hơi tối bước ra, từng bước một tiến lại gần Tô Huệ,mặt không chút cảm xúc,trong mắt không có một chút cảm tình nào
Tô Tố như vậy còn làm cho Tô Huệ cảm thấy có chút sợ hãi,tự nhận thức lùi một bước.
Hồi tỉnh, cô ta không những bé tiếng âu não mắng một tiếng,đứng thẳng lưng,trừng mắt nhìn Tô Tố.
Tô Tố cười nhạt.
sắc mặt Tiêu Lăng càng lạnh lùng hơn.
Tô Tố,đừng để tôi bắt được,nếu không... đừng trách tôi phạt cô như thế nào!
...
Tô Tố trốn trên ghế bị một cái cột che khuất,đột nhiên cảm thấy phía sao lưng từng con gió lạnh cứ thổi tới,cô chịu không nổi rụt cổ lại
Nơi này cô tìm rất lâu mới có thể tìm thấy,là một chỗ rất sát mép.Cho nên ánh điện rất tối,lại thêm vào bị cái cột che khuất, hoàn toàn có thể chắn cho vóc dáng của cô, cả một ghế lớn cũng chỉ có mình với mà thoii.
Bữa tiệc rất ồn ào,cô hoàn toàn không nghe thấy tiếng điện thoại trong túi.
Cô cầm cố nước dưa hấu ngụm này ngụm khác uống, mắt như díp xuống.
buồn ngủ quá.
Đến khi nào mới kết thúc đây.
Tô Tố không kềm chế nổi,ngáp mấy cái liền
Ghế của khách sạn cũng thật mềm mại,thật sự khoing thể chịu nổi,cô dựa vào thành ghế mơ mơ hồ hồ ngủ mất.
Trong cơn mơ mơ hồ hồ, cô cảm nhận có người vuốt nhẹ cằm của cô.
Tô Tố nghĩ là mình ngủ ở nhà Tiểu Khang gọi cô dậy,cô giơ tay đánh,nói nhỏ"biến đi!"
Bàn tay đó dừng lại,nhưng không hề rời đi,Mà lại từ từ rượt từng chút một xuống xương đòn,sau đó thì dừng lại ít trước ngực của cô.
Tô Tố "vuốt"một cái mở mắt, hết sức kinh ngạc.
Lúc này cô mới phát hiên ngồi bên cạnh mình không biết từ lúc nào là một người đàn ông trung tuổi.Người đàn ông này toàn thân mặc một bộ véc da,nhìn cánh quạt quay đều,nhưng cánh tay heo lại đang đặt ở trên bộ ngực trắng nõn của cô.
Tô Tố vừa gấp gáp vừa tức giận."hất"đứng bật dậy,hết lớn mắng
"Đồ chết tiệt, anh làm gì đấy!"