Lấy Phải Boss Kiêu Ngạo
Chương 7 :
Ngày đăng: 11:51 19/04/20
Sau khi Tô Tố làm khỏi khách sạn, trong phòng Tiêu Lăng lại có một người bước vào.
Là thư ký Trương Lỵ của Tiêu Lăng.
Trong tay cô còn cầm một cái túi xách màu đỏ nho nhỏ, nếu như Tô Tố ở đây, nhìn cái liền có thể nhận ra, cái này chính là cái túi xách mà tối qua cô không cẩn thận rơi ở phòng Triệu tổng.
Trương Lỵ đem túi xách đưa cho Tiêu Lăng.
" Tổng giám đốc, đây là túi xách của cô Tô."
Tiêu Lăng mở túi ra, bên trong chỉ có một cái ví tiền, còn có một cái điện đã sớm lỗi thời. Mở ví tiền ra, trong ví chỉ có một cái thẻ ngân hàng, một cái thẻ căn cước, còn có hơn một trăm đồng tiền mặt.
" Thật đúng là nghèo a."
Anh rút thẻ căn cước ra, nhìn thấy tấm ảnh non trẻ, lông mày hơi nhíu.
Bé gái trong tấm ảnh khoảng mười sáu mười bảy tuổi, chính là hình dáng năm năm trước trong trí nhớ của anh.
Tên trên giấy căn cước quả nhiên là Tô Tố.
Hắn hơi kinh ngạc
Cô ta quả nhiên không có lừa hắn, đem tên thật nói cho anh biết!
Hắn khép ví tiền lại, uể oải ngồi trên ghế sofa, hỏi Trương Lỵ, "tra kĩ chưa?"
Tra kĩ rồi, hôm qua cô Tô đích thực cùng một người đàn ông mở 1 căn phòng trong khách sạn.
Không khí đột nhiên lạnh lẽo.
Thư ký Trươngdo dự một chút, nhưngbvẫn là cố nói hết lời, " thâ phận của người đàn ông đó cũng tra kĩ rồi, còn là người rất quen."
Tiêu Lăng lạnh lùng nói, " ai?"
Thư ký Trương thay Triệu tổng mặc niệm ba giây, nhanh chóng nói, "là nhân viên của Hoàn Vũ, phụ trách tu sửa cái căn biệt thựTân Hải. Nhà cô Tô mở công ty sửa nhà, hôm qua hẳn là ba ba của cô Tô Đại Khuê đưa cô Tô đến xã giao với Triệu tổng.
Trong biệt thự nhà Tô Tố.
Mẹ kế Lý Aí Liên của Tô Tố có chút không cam lòng nhìn Tô Đại Khuê cúp điện thoại, "ông quả thật mang quyền giám hộ hai đứa nhóc kia giao cho Tô Tố sao?" ĐạiKhuê, chúng ta cũng không thể lỗ thế, chúng ta đem Tô Tố nuôi dưỡng lớn thế, còn nuôi lớn luôn hai nghiệt chủng cô ta sinh, nó mới lấy về cho cho chúng ta một vụ làm ăn liền đem thả nó, đây cũng quá lỗ.
Tô Huệ ngồi kế Lý Ái Liên, lười biếng sơn móng tay, nghe được lời của Lý Ái Sen, động tác có chút dừng lại.
Ánh mắt hung dữ hẳn.
Càng hận nhất chính là Tô Tố, từ nhỏ đã đẹp hơn cô, được bạn bè thầy cô thích hơn cô, liền ngay cả người cô thích, cũng thích Tô Tố!
"Ba mẹ nói rất đúng, chúng ta không thể nuôi mấy cái này ăn không ngồi rồi này được. Tô Tố chính là một con yêu tinh! Sau này lúc ba bàn chuyện làm ăn mang theo nó, có nó ở bên ba, không gì là không thành! Tô Huệ hung tợn cắn răng, vừa đố kỵ vừa hận Tô Tố!
"Các ngươi cho là ta không muốn như thế!"
Tô Đại Khuê hung hăng trợn mắt nhìn mẹ con hai người, "Tô Tố này hai ngày trước từ trên cầu thang ngã xuống cũng không biết chuyện gì xảy ra, trở nên thông minh nhiều, không giống lấy trước như vậy dễ lừa gạt. Vừa rồi mình nói với nó đã giao quyền giám hộ hai đứa kia cho nó, nó còn chưa tin, nhất định muốn mình chụp hình giấy tờ gủi cho nó.
" Vậy quyền giám hộ thật sự giao cho nó?"
"Không cho nó còn có thể làm sao? Nó có thể khiến Triệu tổng ngoan ngoãn nghe lời, ta không cho nó, nó không nói tốt bên tai Triệu tổng, ta còn làm ăn được sao!"
Lý Ái Liên và tô huệ đều trầm mặc lại.
Lý Ái Liên cảm thấy khá là đáng tiếc, Tô Tố để ý nhất chính là hai tiểu súc sinh này, hiện tại quyền giám hộ cho nó, về sau nghĩ muốn uy hiếp khống chế nó nữa, thì không dễ dàng.
Tô huệ thì là có chút đắc ý.
Triệu tổng lão già kia cô gặp qua, ấn tượng sâu nhất chính là hắn một bộ răng vàng khè, lúc nói chuyện trong miệng hôi thối có thể hun chết người.
Nghĩ đến bộ dạng Tô Tố bị lão già kia chà đạp, trong nội tâm cô liền không cầm được cao hứng.
Hôm qua cô thăm dò được Triệu tổng mở gian phòng, mua chuộc được nhân viên trong khách sạn, trong phòng lắp camera, rất nhanh cô liền có thể lấy được camera.
Đến lúc đó trên mạng công bố, cô thừa cơ nói ra Tô Tố chưa kết hôn mà có con hai đứa bé, đến lúc đó cô ngược lại muốn xem xem những con trai trong học viện phim ảnh kia, vẫn sẽ hay không xem Tô Tố như nữ thần!