Lấy Vợ Phải Lấy Nhàn
Chương 12 :
Ngày đăng: 17:04 18/04/20
Nói gió chính là mưa, người hai nhà ngồi một chỗ thảo luận chuyện mua nhà. Tiểu Trư kiên quyết muốn mua một căn nhà nhỏ, nói là không muốn tạo thành gánh nặng lớn cho hai gia đình. Mẹ chồng rốt cục có cảm giác được an ủi, con dâu mặc dù không phải khiến bà vừa lòng, cũng không phải thích hư vinh, nhưng biết thông cảm cho người khác.
Thật ra thì, Tiểu Trư là sợ và lười với những phiền toái khi quét dọn một ngôi nhà rộng. Sau khi biết được chân tướng, người nào đó dĩ nhiên sẽ không bán đứng cô, thật vất vả mẹ bắt đầu thích cô mà.
Bởi vì muốn mua nhà, hôn lễ sẽ được chuyển sang đơn giản hơn, cũng hợp ý của Tiểu Trư, bớt việc. Đến áo cưới Tiểu Trư cũng thoái thác, cái đó có ý gì, cho dù là xấu hay đẹp, ra ngoài cũng là một kiểu, chỗ tiền đó có thể để mua máy ảnh kỹ thuật số mà mình thích thì hơn.
Mẹ chồng băn khoăn mua nhẫn cưới cho cô, Tiểu Trư cũng từ chối nhã nhặn, ngay cả nhẫn cưới cũng không muốn. Đùa à, đồ chơi nhỏ này không phải là rẻ, lại chỉ bằng một lỗ chuột. Rất nhanh gãy, tuy nhiên lời này cô không dám nói với mẹ chồng.
Mẹ chồng rốt cục đã cảm động, thì ra là nha đầu này sống như vậy, lâu nay bà đã nhìn lầm cô rồi. Thật ra thì bình thường cũng không có gì là xấu, cưới vợ nên cưới dâu hiền. Ngày đó sang nhà cô ăn cơm, bà thông gia nấu nướng rất ngon! Trong nhà cũng rất sạch sẽ! Con dâu này được mẹ nó hun đúc từ nhỏ như vậy, làm sao so sánh với người bình thường được. Aizz, làm cha mẹ thì mong cái gì nhất, không phải là hy vọng con có thể sống bình an sao.
Kiên quyết mua một căn nhà có hai phòng ngủ, xem xét kĩ càng phòng riêng lầu trên lầu dưới, thử độ cách âm của vách ngăn mới mua. Lúc trang trí nhà cửa còn mời một nhà thầu lắp dàn âm thanh và thiết kế cách âm tốt nhất, bao gồm cả nhà WC. Còn giảm mười phần trăm độ cao. Bây giờ ở bên trong có mở hòa nhạc thì bên ngoài cũng không nghe thấy.
Lúc dọn nhà, mọi người trong chung cư lưu luyến không rời, sau này… sau này không còn nhìn thấy bọn họ nữa!
Hi Khang đứng ở trong phòng khách nhà mới hoan hô: “Ha ha, rốt cục có thể từ biệt đóng phim câm, ha ha!” Xem hơn nửa năm này không dễ dàng, mùa hè cũng phải bọc trong chăn bông làm đại sự, không có âm thanh, cảm giác rất giảm! Bây giờ tốt rồi, làm gì cũng không sợ người nghe thấy được. Tiểu Trư, có cái gì em cũng có thể la lên rồi! Ha ha!
***
Rời khỏi nhạc mẫu đại nhân, Hi Khang phát hiện mình lâm vào hỗn loạn. Tiểu Trư lúc đi làm thì không sao, đến phiên cô nghỉ ngơi thì trong nhà đúng là một đống hỗn loạn. Hết lần này tới lần khác Tiểu Trư sợ khổ lại sợ mệt, sau khi tốt nghiệp chưa đi đến bệnh viện, tìm phòng khám bệnh, một tuần chỉ ba ngày, thời gian còn lại đều ở nhà tạo phản.
Hi Khang đã từng cố gắng đôn đốc cho công việc của Tiểu Trư, cũng không phải trông cậy cô làm ra tiền, tiền lương của anh cộng thêm tiền phụ nuôi của nhạc phụ nhạc mẫu, nuôi Tiểu Trư không thành vấn đề. Chẳng qua là hy vọng về nhà có thể bớt chút việc nhà, có thể tiết kiệm thời gian nói chuyện tình, chuyện yêu một chút.
Nhưng là Tiểu Trư lại không chịu, một lần nữa nhắc lại lý tưởng vĩ đại của cô, chính là ‘ngồi ăn rồi chờ chết’.
Hi Khang nhức đầu hỏi cô: “Nếu như vậy em lên đại học làm gì?” Còn liên lụy chúng ta bị chia cách nhiều năm như vậy, đem thời gian này tiết kiệm học chuyện nhà từ nhạc mẫu đại nhân thì bây giờ có phải anh sẽ rất hạnh phúc không?.
Tiểu Trư hót hay như khướu: “Dĩ nhiên muốn lên đại học, em phải chứng minh cho anh, em không phải là không có năng lực, chẳng qua là không muốn làm mà thôi. Em là để mắt anh mới để cho anh nuôi, nếu anh cho là nuôi em là bốn năm tám vạn*, em lập tức có thể bắt đầu sự nghiệp tước đoạt quyền lực của anh.”
“Tiểu Trư thối, em còn bao nhiêu ‘còn nữa’ nữa hả? Không cho nói!” Mới vừa rồi, người nào đó còn thề muốn đem con heo nhỏ thờ làm thần heo, nay thẹn quá thành giận, một ngụm nuốt lấy lời của Tiểu Trư, làm thỏa mãn nửa người kia.
Thật lâu sau, Tiểu Trư nhẹ giọng nói: “Khang, em yêu anh! Mặc dù anh không thông minh bằng em, khóc cũng không nên nhìn, nhưng là em yêu anh, rất yêu rất yêu anh. Trước kia không nói vì cho là sẽ có rất nhiều cơ hội để nói, nay mới biết có lời muốn nói nhất định phải nói ngay, nếu không có thể sẽ không cơ hội nói. Cám ơn anh cho tới nay luôn yêu em, khiến cho em cảm thấy vô cùng vô cùng hạnh phúc! Em nguyện làm Tiểu Trư vĩnh viễn của anh.”
Người nào đó muốn khóc, may nhờ đèn ngủ, nếu không con heo lại muốn nói anh khó coi, bình phục tâm tình, rất trịnh trọng nói cho cô biết, “Anh yêu em, Tiểu Trư, mặc dù em rất lười, rất vô lại, nhưng anh yêu em, rất yêu rất yêu em. Sau này anh sẽ phản ứng nhanh lên một chút, sẽ không để cho chuyện ngày hôm nay tái diễn. Bởi vì nếu em đau, anh sẽ đau gấp bội. Anh nguyện cả đời làm Tế Khang của em, cho em ăn cả đời.”
***
Mấy năm sau, Hi Khang đã là một ông chủ nhỏ của một công ty, Tiểu Trư vẫn như cũ, làm bác sĩ bữa đực bữa cái. Nhưng Hi Khang biết cô có thể có thành tựu lớn hơn nữa, các giáo sư khác từng mấy lần khuyên cô trở về học tiếp bằng thạc sĩ, cũng đề cử cô xuất ngoại học tập, Tiểu Trư cũng từ chối. Cho tới bây giờ, thầy của cô vẫn chưa hoàn toàn hết hy vọng, khiến cho anh nơm nớp lo sợ không dám chậm trễ mà yêu Tiểu Trư nhiều hơn, nếu không cô thật sự sẽ quay lại sự nghiệp.
***
Năm thứ ba sau khi cưới, Tiểu Trư sinh một con gái, lớn lên giống Hi Khang, là một nhóc con thiên tài, được cả nhà yêu thương. Thường bị bà nội và ông ngoại bà ngoại tranh cướp nhau.
Mẹ của Hi Khang từ lần tai nạn xe cộ đó đã coi Tiểu Trư làm con gái của mình, nay lại có cháu gái thiên tài, nên xem con dâu bảo bối trở thành đại công thần. Bây giờ bà rất thích đi tản bộ, cùng bà thông gia mang theo cháu gái, nghe người ta khen cháu mình thông minh, khen con trai tài năng, khen con dâu hiếu thuận, vui vẻ biết bao!.
Bé Tiểu Trư cũng là một kẻ nổi loạn, đi đến đâu cũng làm loạn chỗ đấy, giống hệt cô khi còn bé. Nhưng Hi Khang cũng thoát khỏi kiếp dọn dẹp ở phía sau. Bởi vì Tiểu Trư từ lần tai nạn xe cộ đó sau từ từ có chuyển biến, bắt đầu hiện thực hóa tình yêu.
Một trong những biểu hiện là theo chân mẹ học làm việc nhà, cô vốn rất thông minh, một khi đã đầu tư dĩ nhiên không có chuyện gì có thể làm khó cô, mặc dù so với nhạc mẫu đại nhân còn kém một chút, nhưng cũng lấy được tiếng vợ hiền.
***
Sau khi sinh xong, thân thể có chút tròn vo của Tiểu Trư trở nên có lồi có lõm, theo số tuổi, dung mạo không dễ lão hóa của cô đã lộ ra ưu thế. Lại nói tiếp, trước là phòng khách, sau là phòng bếp.
Mỗi khi có người khen Hi Khang rất có ánh mắt đầu tư, Hi Khang cũng sẽ cười thầm trong lòng, đầu tư thành công nhất đời này của anh chính là cưới được Tiểu Trư, là một cô vợ nhàn, bây giờ là một cô vợ hiền. Thật là một cổ phiếu blue-chip ah!
(*cổ phiếu blue-chip: Theo định nghĩa của trang bách khoa toàn thư trực tuyến Wikipedia.org thì , các cổ phiếu blue-chip là từ mô tả cổ phiếu của những công ty lâu đời, uy tín, có thu nhập ổn định và không có nợ quá hạn. Hầu hết các cổ phiếu blue-chip đều trả cổ tức thường xuyên, thậm chí khi việc kinh doanh có xấu đi so với bình và thường được các nhà đầu tư những người tìm kiếm sự an toàn và ổn định tương đối định giá cao. Mặc dù thường thì giá thị trường củacổ phiếu blue chip so với mệnh giá cao. Đặc thù các cổ phiếu loại này được cho là đem lại thu nhập ổn định, lợi nhuận thấp và rủi ro thấp. )