Lệ Huyết
Chương 1 : Sự khởi đầu
Ngày đăng: 01:13 27/06/20
*Nhạt nhòa...
Từng giọt nước mắt rơi khỏi khóe mi, lăn trên ghò má góc cạnh. Bay theo làn gió như muốn quấn đi tất cả nỗi đau. Bỏ ngôi nhà thân chứa đựng biết bao là kỉ niệm lại đằng sau...
*
Một thiếu niên đang chạy từng bước nặng nề trên con đường nằm giữa những hàng cây nối tiếp nhau.
" Tăng tốc ! Tiếp tục chạy " - Một giọng nói uy nghiêm, như của kẻ bề trên vang lên.
Người nói là người trung niên 50 tuổi, mặt góc cạnh thể hiện rõ sự nghiêm khắc. Ông ta chạy đằng sau nhưng hơi thở ổn định, bước chạy vững vàng. Nếu bây giờ có người ở đây, thì có lẽ họ sẽ không thể tưởng tượng nổi rằng người trung niên đã chạy trung cùng chàng trai 10 km.
Bước chân người trẻ tuổi dần loạng choạng, hắn cảm thấy đôi chân như không còn là của mình nữa, hít thở thì khó khăn như sắp tắc thở đến nơi.
Bỗng chân hắn khụy xuống, người bổ nhào về phía trước. Cả thân mình lăn một vòng trên đất rồi nằm im.
Da hắn chầy xước, máu hắn thấm vào chiếc áo phông trắng. Nhưng hắn không cảm thấy đau.
Hắn chỉ cố thở thật nhiều, thật gấp rút như thở thiếu một hơi thì hắn sẽ chết vậy.
Người đàn ông đi tới, đôi lông mày nhíu lại thành một đường thẳng. Ông ta nhìn hắn một lúc, rồi lắc đầu và nói:
" Nghỉ 5ph rồi tiếp tục."
Hắn không phản ứng gì cả người nàm im bất động, chỉ có hơi thở là vận gấp rút.
Cả người hắn mê đi, hắn bắt đầu suy nghĩ về cuộc đời, về những việc mà học sinh phổ thông bình thường như nó không thể tưởng tượng nổi...
*
Từng giọt nước mắt rơi khỏi khóe mi, lăn trên ghò má góc cạnh. Bay theo làn gió như muốn quấn đi tất cả nỗi đau. Bỏ ngôi nhà thân chứa đựng biết bao là kỉ niệm lại đằng sau...
*
- *
Một thiếu niên đang chạy từng bước nặng nề trên con đường nằm giữa những hàng cây nối tiếp nhau.
" Tăng tốc ! Tiếp tục chạy " - Một giọng nói uy nghiêm, như của kẻ bề trên vang lên.
Người nói là người trung niên 50 tuổi, mặt góc cạnh thể hiện rõ sự nghiêm khắc. Ông ta chạy đằng sau nhưng hơi thở ổn định, bước chạy vững vàng. Nếu bây giờ có người ở đây, thì có lẽ họ sẽ không thể tưởng tượng nổi rằng người trung niên đã chạy trung cùng chàng trai 10 km.
Bước chân người trẻ tuổi dần loạng choạng, hắn cảm thấy đôi chân như không còn là của mình nữa, hít thở thì khó khăn như sắp tắc thở đến nơi.
Bỗng chân hắn khụy xuống, người bổ nhào về phía trước. Cả thân mình lăn một vòng trên đất rồi nằm im.
Da hắn chầy xước, máu hắn thấm vào chiếc áo phông trắng. Nhưng hắn không cảm thấy đau.
Hắn chỉ cố thở thật nhiều, thật gấp rút như thở thiếu một hơi thì hắn sẽ chết vậy.
Người đàn ông đi tới, đôi lông mày nhíu lại thành một đường thẳng. Ông ta nhìn hắn một lúc, rồi lắc đầu và nói:
" Nghỉ 5ph rồi tiếp tục."
Hắn không phản ứng gì cả người nàm im bất động, chỉ có hơi thở là vận gấp rút.
Cả người hắn mê đi, hắn bắt đầu suy nghĩ về cuộc đời, về những việc mà học sinh phổ thông bình thường như nó không thể tưởng tượng nổi...
*
- *