Lễ Vật Của Tù Trưởng
Chương 10 : Đạc điển
Ngày đăng: 21:07 18/04/20
Dự án năng lượng Mặt Trời Cổ Quốc Mã Thái hợp tác với Tập đoàn Sở thị tiến triển thuận lợi theo kế hoạch.
Vương Gia Vĩ được Mặc Ưng mang về Cổ Quốc, lại lần nữa về vị trí công tác, bận tối mày tối mặt.
Uh, xem ra mình phải tuyển một trợ lý, nếu không làm không xuể.
Cậu muốn tìm một người có thể nói địa phương cùng tiếng Anh, vậy mới giao tiếp được.
Còn phải thông thạo những thông lệ tiếp đãi Chính phủ Cổ Quốc, nếu đắc tội với những thành viên công vụ này là có thể bị “chỉnh” tới đầu óc nát tan a.
Trợ lý còn phải giúp cậu xử lý một ít việc hằng ngày, như là gửi văn kiện đến cơ quan, tham gia hội nghị, tuần tra công trường, nắm rõ tiến độ thi công.
Dù sao công việc của trợ lý là bao hết núi sông, hằng hà sa số, còn phải tùy cơ ứng biến.
Vương Gia Vĩ đột nhiên nhớ tới một lần, tổng giám đốc anh minh thần võ của cậu ôm lấy em trai yêu quí mây mưa quấn quít cuồng nhiệt quên hết trời đất, cậu đứng ngoài trời gió lạnh từng cơn trông chừng, thật sự là cúc cung tận tụy đến chết a.
Bất quá trợ lý của cậu ở Cổ Quốc đương nhiên không cần làm loại việc này, cậu không giống giám đốc đói khát như vậy!
Uh, phải nhanh chóng tìm người thích hợp mới được.
Hôm nay làm ngày viết thông báo tuyển dụng.
Ngay lúc Vương Gia Vĩ vội vàng gõ nội dung công việc cùng điều kiện tuyển dụng, Mặc Ưng đi vào phòng làm việc của cậu.
Phòng làm việc nằm ở tầng cao nhất của tòa nhà cao cấp tại thủ đô Cổ Quốc, có tầm nhìn đẹp vô cùng, tập đoàn Sở thị phải giành giật mới mua được.
“Này, Ớt Nhỏ yêu đấu của anh!” Mặc Ưng cười đi tới phía sau bàn làm việc, cúi người hôn lên môi người yêu.
Vương Gia Vĩ cũng cười quay lại hôn hắn, “Này, đại hắc ưng yêu dấu của em.”
“Hôm nay thế nào?” Mặc Ưng ngồi trên bàn, mỉm cười nhìn cậu.
“Bận sắp điên rồi!” Vương Gia Vĩ lắc đầu.”Còn anh?”
“Anh vừa từ hoàng cung qua đây, quốc vương triệu kiến anh.”
“Trời ạ! Quốc vương nói gì? Anh đột nhiên hủy bỏ hôn lễ ngài ấy nhất định rất tức giận phải không?” Vương Gia Vĩ khẩn trương hỏi.
“Đúng vậy, quốc vương nổi trận lôi đình a! Đập bàn bảo phải đoạn tuyệt quan hệ với anh.” Mặc Ưng cố ý làm vẻ mặt sợ hãi.
“Oh, trời ạ!” Vương Gia Vĩ vội vàng ôm lấy hắn, “Xin lỗi, cũng tại em.”
“Đúng, cũng tại em! Sau này em phải lấy thân báo đáp, đời đời kiếp kiếp báo đáp anh đi.” Mặc Ưng mặt dày nháy mắt mấy cái.
“Không đứng đắn, mau nói cho em biết, quốc vương xử trí chuyện này như thế nào?” Vương Gia Vĩ vô cùng bất an.
Cậu thật không muốn người yêu vì cậu mà đoạn tuyệt với người thân duy nhất.
“Cuối cùng…” Mặc Ưng cố ý nói thật chậm, “Ngài đem anh lưu chức dừng củi ba tháng!”
“Hả? Lưu chức dừng củi? Có ý tứ gì?” Vương Gia Vĩ không hiểu.
“Không... Không có gì, có thể là nhiệt độ điều hòa thấp quá, có điểm lạnh...”
“Cậu mặc thêm áo khoác đi.”
“Vâng.”
Mặc Ưng âm thầm cười trộm, tiếp tục cố gắng “Phục vụ” ông chủ.
Uh, ông chủ phải thị sát công trường, cả một buổi sáng không được làm rồi, khẳng định bây giờ tích tụ không ít.
Thân là một trợ lý mẫn cán lúc nào cũng phải chú ý tới nhu cầu của ông chủ.
Tốt, hãy để trợ lý giúp ông chủ “giải quyết” nhu cầu này nha.
Mặc Ưng hết sức tận tụy kéo khóa quần ông chủ, móc ra phân thân đã hơi cương.
Mẹ ơi! Tên đại sắc ưng vô pháp vô thiên này!
Hắn sẽ không mặc kệ sự hiện diện của quốc vương bệ hạ mà làm những chuyện mất mặt với mình chứ nhả?
Ô... Người ta nuôi ong tay áo (*) thôi mà, Vương Gia Vĩ mình sao lại nuôi phải một con ưng biến thái vậy nè!
(*) Câu đúng là “Dưỡng hổ vi hoạn” nghĩa tương tự như “Nuôi ong tay áo” thôi.
Đáng tiếc mặc kệ Vương Gia Vĩ mắng thầm như thế nào, hắn vẫn làm tròn bổn phận “Trợ lý “
Hắn càng lấy lòng ông chủ...
Vươn đầu lưỡi liếm từ gốc đến đỉnh phân thân xinh đẹp, lại dùng đầu lưỡi đâm vào lỗ nhỏ...
Mỗi lần Mặc Ưng làm như vậy, phân thân của ông chủ sẽ run rẩy rất đáng yêu, làm cho hắn càng thêm cố gắng mà liếm mút...
Vương Gia Vĩ đã sướng phát điên rồi!
Phân thân mẫn cảm không ngừng bị đầu lưỡi ma quái làm cho run bần bật, làm huyết mạch toàn thân cậu sôi sục, mặt đỏ trống ngực, trán đầy mồ hôi hột...
“Í? Vương trợ lý, cậu làm sao vậy? Sao mặt đỏ quá vậy?”
“Ách... Đột nhiên cảm giác nóng...”
Quốc vương Aster nghe vậy lo lắng nhìn cậu.
Uh, Vương trợ lý sao chợt lạnh chợt nóng thế này, xem ra thân thể của cậu ta không tốt lắm.
Hừ, bổn vương biết rồi! Nhất định là Mặc Ưng không biết tiết chế, cầu hoan vô độ, làm cho cậu ấy không được nghỉ ngơi.
Không được! Vì sự nghiệp phát triển năng lượng Mặt Trời của Cổ Quốc Mã Thái chúng ta, y phải bảo vệ Vương trợ lý. Được rồi, điều cậu ta vào cung ở một thời gian ngắn đi, chờ khi nào cậu ta khỏe mạnh lại, sẽ đem trả cho Mặc Ưng. Đáng thương Mặc Ưng của chúng ta hoàn toàn không biết trò tinh nghịch của hắn đã hại hắn bi thảm rồi, hắn còn đang say sưa vui vẻ chơi đùa con gà con...
“Đại trợ lý dũng mãnh” của chúng ta xem ra sắp thất nghiệp rồi!
HẾT