Legendary Moonlight Sculptor - Con Đường Đế Vương

Chương 5 : Điểm số

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Lee Hayan kết thúc giờ học tại trường và đang đi bộ về nhà.



Nếu cô đi xe bus thì đã về nhà từ lâu rồi, nhưng như thế cô sẽ phải trả tiền xe. Tính tiết kiệm đã ăn sâu vào máu ngang ngửa anh trai của cô rồi.



Cô chỉ dùng xe bus vào những trường hợp thực sự cần thiết và thậm chí cô còn giả làm học sinh cấp 2 rồi lên xe. Bởi vé xe bus cho học sinh cấp 2 ít hơn 200 won so với học sinh cấp 3.



Thi thoảng tài xế lái xe hỏi cô:



“Học sinh…huh?”



“Vâng ạ?”



“Chẳng phải cháu đang mặc đồng phục của trường phổ thông Dein sao?”



“Cháu đang mặc đồng phục cũ của chị gái ạ”



“Đồng phục cũ của chị gái à? Sao vậy?”



“Để gặp bạn trai cháu ở trường phổ thông. Bác tài à, cháu thực sự đang vội lắm, chúng ta đi được chưa ạ?”



Vừa nói Lee Hayan vừa nhún đầu gối xuống cho có vẻ lùn đi và làm bộ mặt má lúm đồng tiền dễ thương. Cô còn nhấp nháy ánh mắt vô tội nữa.



Tất nhiên là dễ dàng thành công bởi trông cô trẻ hơn tuổi thật nhiều lắm.



“Hmm, cháu về chỗ ngồi đi”



“Dạ cháu cảm ơn bác”



Sau đó, bác lái xe không hỏi thêm câu nào nữa và Lee Hayan thì đi về chỗ ngồi với nụ cười trên môi.



‘Là con gái thật tuyệt ♥!’



Tất nhiên, các cô gái cũng chú ý đến rất nhiều thứ mà đàn ông thường chả mấy quan tâm, như đồ lót hay mỹ phẩm vậy.



Lee Hayan dường như có tài năng bẩm sinh về những chuyện này. Cô đã nhận được rất nhiều những món quà từ lũ con trai. Cô cho họ những lời khuyên về cách tán gái hoặc giới thiệu những cô bạn dễ thương của cô cho họ và nhận lại những món quà.



Nhờ đó Lee Hayan đã tiết kiệm được rất nhiều tiền phụ cấp của anh trai và gửi chúng vào một tài khoản ngân hàng cá nhân. Đúng là em gái của Lee Hyun có khác.



“Nó phải được gửi đến vào hôm nay”



Cô vội vã trở về nhà và kiểm tra hòm thư. Giấy báo kết quả GED (General Equivalency Diploma – Bằng tốt nghiệp tương đương) mà cô đang chờ đợi nhiều ngày nay cuối cùng đã được gửi đến. Đó là kết quả thi của Hyun.



“Nó đây rồi”



Cô có thể kiểm tra kết quả trên mạng, nhưng cô vẫn xem tờ giấy báo kết quả một cách cẩn thận.



Tiếng Hàn: 75



Khoa học xã hội: 90



Toán học: 65



Khoa học: 55



Tiếng Anh: 65



Đạo đức: 40



Tổng điểm: 390



Tổng điểm: 390



Trung bình: 65



Tổng điểm trên 360 và không có môn nào dưới 40 điểm là đỗ.



“Giờ thì anh mình đã tốt nghiệp cấp 3 rồi”



Lee Hayan lau những giọt nước mắt hạnh phúc và mỉm cười. Cảm giác lo lắng đợi kết quả thi của anh trai cô đã hoàn toàn biến mất. Mỗi lần tới trường, cô đều cảm thấy tiếc nuối cho anh trai. Cô biết những việc anh cô đã phải làm để kiếm tiền. Nhiều lúc cô đã bật khóc khi ăn những món ăn mà anh cô đã vất vả kiếm tiền để mua và nấu chúng.



Cô gấp tờ kết quả lại và vui vẻ bước vào nhà.



Sức khỏe của bà cô đã cải thiện phần nào, nhưng vẫn chưa hồi phục hoàn toàn, nên bà vẫn đang ở trong bệnh viện. Vì thế, Hayan và anh trai sống lẻ loi cùng nhau.



Hyun vẫn đang nằm trong máy chơi game thực tế ảo. Hôm nay Hayan về nhà sớm hơn thường lệ.



“Hừm... Có lẽ mình nên dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ”



Hayan bắt đầu quét nhà, lau sạch bụi và rửa chén đĩa.



“Chén đĩa từ bữa sáng vẫn còn đây. Nhớ lại ngày xưa, anh lại bắt đầu đến võ đường và chỉ trở về khi đã mệt lừ, thật sự giống lúc đó”.



Đó là lúc mà Lee Hyun chuẩn bị để chơi Royal Road.



Trong suốt gần một năm anh trai cô sống như bị ma nhập.Cậu tìm kiếm và nghiên cứu tất cả các bài viết về game thực tế ảo, thu thập nhiều thông tin nhất về Royal Road mà cậu có thể. Đồng thời cũng cải thiện khả năng của cơ thể và học cách chiến đấu.



24 giờ 1 ngày là không đủ cho Lee Hyun.



Mặc dù cậu chỉ ngủ khoảng 3 đến 4 tiếng mỗi ngày, nhưng vẫn dành thời gian chuẩn bị bữa sáng cho gia đình.



Khi anh cô bắt đầu đến võ đường luyện tập thì đó cũng chính là khoảng thời gian cô cảm thấy khó chịu khủng khiếp. Tay anh cô lúc nào cũng bị bao phủ bởi các vết thương. Anh cô trở về nhà trong tình trạng kiệt sức và nhanh chóng chìm vào giấc ngủ như say như chết.



Những ký ức không mấy tốt đẹp đó khiến cho Lee Hayan cảm thấy chán nản.



Những lúc như vậy Hayan lao đầu vào công việc để đỡ phải nghĩ ngợi nhiều về cuộc sống.



‘Giờ mình sẽ phải cố gắng học’



Để được chấp nhận vào trường đại học quốc gia ‘Hàn Quốc’.Đó chính là mục tiêu quan trọng nhất của cô hiện giờ.



Lúc đầu, cô không muốn học tại trường đại học đó. Suy cho cùng, vấn đề không phải là việc học tại một trường đại học uy tín mà là việc có được tất cả những kiến thức cần thiết. Ít nhất là đối với nghề thiết kế nội thất, nghề mà cô mong muốn được theo đuổi.



Nhưng Lee Hyun muốn cô học tại trường đại học quốc gia ‘Hàn Quốc’. Đối với anh trai, người đã hy sinh rất nhiều cho cô, điều duy nhất cô có thể làm để giúp anh trai là cố gắng học tập chăm chỉ. Mục tiêu của cô là giành được học bổng toàn phần trong 4 năm học đại học.!



Nhưng đó không phải là mục tiêu duy nhất của cô. Sau khi tốt nghiệp cấp 3 và nhận được học bổng, cô sẽ lên kế hoạch kiếm tiền bằng cách làm gia sư riêng.



****



“Bà ơi, đã có kết quả bài thi của anh con nè”



Ngày hôm đó, Hayan đã không giấu nổi niềm vui sướng và chạy ngay đến bệnh viện để khoe với bà thành tích của anh trai.



“Vậy à? Nó có đỗ không?”



Khuôn mặt của bà thoáng chút mệt mỏi nhưng vẫn tươi cười khi nghe tin.



“Vâng. Anh ấy đỗ rồi ạ. Bà nhìn này, ngoại trừ môn đạo đức ra, điểm môn nào của anh ấy cũng cao”



“Vậy thì ổn rồi. Nó có một cái đầu thông minh mà”



Mặc dù có thể nói là: “Cậu ta có một cái đầu thông minh, nhưng xét trên phương diện một con người, thì cậu ấy hoàn toàn thất bại”. Nhưng gia đình Hyun biết rõ những gì cậu đã phải trải qua suốt 10 năm nay, nên họ chưa từng nghi ngờ về phẩm chất đạo đức của cậu lúc này.



Bà vẫn nhìn vào tờ điểm của cậu.



“Nó thực sự đã làm được. Trước khi mình chết...”



“Huh? Bà đang nói gì vậy ạ? Những ngày tháng hạnh phúc của chúng ta mới chỉ đang bắt đầu thôi”



Lee Hayan nắm chặt lấy tay bà trấn an.



***



Mỗi sáng Lee Hyun đều chăm chỉ tới võ đường.



Hai hoạt động chính vào buổi sáng là rèn luyện cơ thể và học cách vượt qua giới hạn của bản thân từ Sư phụ Ahn Hyundo.



“Vào đi”



“Chúc mừng cậu đã vượt qua được kỳ thi”



Khi Lee Hyun bước chân vào võ đường, hầu như tất cả các giáo viên và võ sinh đều đang đợi cậu. Họ chuẩn bị để ăn mừng việc cậu tốt nghiệp cấp 3.



“Vậy là cậu sẽ nhận được bằng tốt nghiệp nhỉ?”




Độ bền: 150/150



Sát thương: 68 – 75



Thanh kiếm thuộc về Loteu của vương quốc Niffleheim. Thủ lĩnh của binh đoàn đánh thuê đến từ phía bắc của lục địa. Thanh kiếm chứa đựng sức mạnh của băng giá.



Yêu cầu:



Str: 600



Level: 250



Tác dụng:



Str + 50



Agi +10



Leadership +20%



Sát thương băng +30



Mỗi đòn tấn công làm chậm đối thủ.



Nếu bạn là một lính đánh thuê, bạn ngay lập tức có thêm danh hiệu.



“Không quá tệ”



Weed dùng 1700 điểm danh tiếng để sở hữu được thanh kiếm và cậu hài lòng với nó. Mặc dù hiệu ứng của thanh kiếm có vẻ kém hơn so với thanh kiếm của Agatha nhưng sát thương thì lại cao hơn nhiều.Và nếu sử dụng đá mài để mài thanh kiếm thì đây sẽ là thanh kiếm tốt nhất mà cậu từng sở hữu.



Sau khi lấy thanh kiếm Weed chỉ còn lại 541 điểm danh tiếng để thuê những người lính chiến đấu. Weed tiếp tục đi xung quanh căn cứ huấn luyện, đột nhiên cậu nhận ra một gương mặt quen thuộc.



“Chỉ huy!”



Becker, Hosram, Buren và Dale. Những người lính trong cuộc đột kích hang ổ Litvart. Những người bạn cũ.



“Các cậu cũng ở đây à?”



“Đúng vậy, các vùng đất gần thủ đô bắt đầu bị xâm chiếm bởi những con quái vật và chúng tôi được triệu tập để tuần tra bảo vệ và săn quái nữa”



4 người lính từ lâu đã trở thành những đội trưởng, và giờ họ phụ trách những nhóm lên đến cả trăm người.



“Chúng tôi biết kiểu gì anh cũng trở lại vào một ngày nào đó mà”



“Yeah, chúng tôi rất vui khi gặp lại chỉ huy”



Buren và Dale không thể kìm nén được niềm vui của mình. Trong quãng thời gian cùng nhau đi săn tại hang ổ Litvart, họ thực sự đã trở nên thân thiết với Weed và họ rất vui mừng khi gặp lại cậu.



Weed cảm thấy mình thật may mắn.



Trong nhiệm vụ sắp tới, cậu cần có những người lính thật sự đáng tin cậy hơn bao giờ hết.



“Tôi sẽ cần các cậu đi cùng. Đi nào, chúng ta có rất nhiều việc phải làm đấy”



Sau khi chọn Buren và những người khác cùng với 400 binh lính, Weed chỉ còn lại đúng 3 điểm danh tiếng.



Người cận thần cẩn trọng kiểm tra tất cả các binh lính được chọn và nói:



“Mong cậu và tất cả các hiệp sỹ, binh lính mã đáo thành công trở về”



Weed không nói gì. Có thể hơi độc ác, nhưng cậu đã chọn họ để chiến đấu. Có rất nhiều trận chiến phía trước đang đợi cậu, và Weed tin rằng thiệt hại là không thể tránh khỏi.



Dĩ nhiên cậu sẽ không để những người lính chết một cách dễ dàng, nhưng cũng sẽ không thể giữ họ an toàn phía sau.



Tuy nhiên, người cận thần tiếp tục nói:



“Nếu bạn giữ được mạng sống của họ, hoàng tộc sẽ ghi nhận những đóng góp của bạn một lần nữa. Và nếu như cậu đưa họ trở về mạnh mẽ hơn, kinh nhiệm hơn, vua và các nhà quý tộc chắc chắn sẽ rất hài lòng”



Cách mà người cận thần nói có thể hiểu như là Weed sẽ được hoàn trả lại số danh tiếng mà cậu dùng để thuê lính, nâng cao trình độ của họ trong trận chiến sắp tới.



‘Nếu mình biết chuyện này thì mình sẽ chọn nhiều lính hơn’



Khi đi đến chỗ những người lính ở phía cuối, Weed nhận ra Docke, ông là giảng viên của trường đào tạo tân thủ. Cách đây không lâu, ông được thăng chức và giờ ông đang đào tạo những hiệp sỹ ở đây. Còn có cả Midvale, người hiệp sỹ đã cùng Weed đi tới hang ổ Litvart. Tuy nhiên cậu không còn đủ điểm để thuê cả hai người. Bên cạnh đó, số điểm bỏ ra để thuê họ nhiều hơn bất cứ hiệp sỹ nào ở đây.



“Tệ thật! Hi vọng mình có một cơ hội khác...”



Weed kết thúc công việc tuyển chọn và tiến đến giáo hội Freya, đi sau là những người lính mà cậu đã thuê.



***



Tại cửa vào, những quan chức cấp cao của giáo hội đã đứng đợi Weed từ bao giờ.



“Cậu đã sẵn sàng khởi hành rồi chứ?”



“Vâng” Weed đột ngột trả lời.



Sau lưng anh là các knight, Buren, Becker, Hosram, Dale và 400 quân lính. Tất cả đều lộ ra một chút căng thẳng như họ đã không mong muốn được giao phó một nhiệm vụ quan trong như thế này.



Kể cả các Royal Knight cũng hiếm khi tham gia vào các nhiệm vụ khó khăn như vậy.



High Priet nói:



“Như đã hứa, có 50 Priest đang đợi cậu ở cổng”



“Chúng tôi sẽ dẫn đường cho cậu”



Các Priest của giáo hội Freya. Weed chào họ và cẩn thận quan sát. Có rất nhiều đàn ông với bộ râu quai nón mặc trên mình những chiếc áo choàng, nhưng Weed ngạc nhiên khi thấy cũng có khá nhiều nữ tu, và tất nhiên họ khá là xinh đẹp.



Các binh lính say mê ngắm nhìn họ với đôi mắt mở to.



“Woah!”



“Giờ tớ cảm thấy phấn chấn hơn rồi đấy,chỉ huy!”



Chỉ cần một cái liếc mắt đưa tình của các nữ tu đã làm tinh thần chiến đấu của Becker và binh lính lên cao ngất trời.



Weed bước lên cổng dịch chuyển, đứng trước đội quân hùng mạnh. Nhưng Weed chỉ có thể chỉ huy được 50 Priest của giáo hội Freya. Còn Royal Knight, Buren, Becker và những người khác sẽ tự đánh giá tình hình và đưa ra những quyết định riêng của mình.



“Nữ thần Freya phù hộ cho mọi người!”



High Priest và những người khác đọc một lời cầu nguyện và cổng dịch chuyển bắt đầu sáng lên.



Khi ánh sáng biến mất, Weed và những người khác đều đã rời khỏi Rosenheim.



***



Kim tự tháp nhanh chóng trở thành địa điểm được đến tham quan nhiều nhất vương quốc Rosenheim. Mỗi ngày có khoảng 40 nghìn người đến tham quan nó.



Tất nhiên hầu hết họ không phải đến để tham quan công trình kiến trúc nghệ thuật này mà đến để nhận được Buff của bức tượng Sphinx (tượng nhân sư).



“Wow! Tuyệt thật!”



“Thật đấy. Thật điên khùng khi xây một kim tự tháp ở đây...”



“Tôi đã xem một đoạn clip mọi người xây dưng kim tự tháp. Thực sự rất tuyệt, tôi chỉ đến đây để có thể chiêm ngưỡng nó”



Trước sự ngạc nhiên của những người lần đầu đặt chân đến đây, bên cạnh bức tượng Sphinx nổi tiếng, mọi người còn phát hiện ra các tác phẩm điêu khắc khác như là linh dương, kangaru, hươu, nai, thỏ và các quái vật cấp thấp khác với những biểu hiện buồn bã trên khuôn mặt.



Khi nhìn thấy những tác phẩm này, nhiều người trong số họ tỏ ra hối hận khi họ đã lỡ tay giết hại những con thú dễ thương và vô hại này.



Chẳng có gì ngạc nhiên rằng sau khi họ đọc được những chữ khắc tay trên bức tượng thì họ đã lấy tiền từ trong túi của họ ra.



Hãy ngắm những bức tượng và ủng hộ bằng tấm lòng của bạn.



Tất cả số tiền thu được sẽ dùng để quyên góp.



Chúng tôi sẽ sử dụng chúng để giúp đỡ những người nghèo khổ.



Mỗi du khách sau khi đọc xong đều để lại một đồng xu bằng đồng hoặc bạc.



****