Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 171 :

Ngày đăng: 22:25 21/04/20


Chuyện Ngu gia của Thường Hy được miễn trừ thương tạ rất nhanh được lan truyền ra. Hôm nay Thường Hy được Hoàng đế yêu thích, ngay cả người nhà của nàng cũng được hưởng thụ ưu ái, đây là chuyện hy hữu chưa từng xảy ra trong các triều đại gần đây, chưa từng thấy qua một nô tỳ nào có được may mắn khiến người ta đỏ mắt như vậy!



Lệ Bình cho người tới chúc mừng, bởi vì sợ phượng uy của mẹ chồng, không muốn để cho Tiêu Vân Thanh đứng giữa khó xử cho nên không tiện tự mình qua chúc Thường Hy. Thường Hy tất nhiên hiểu được nên cũng không trách nàng.



Trên triều đình không xảy ra biến cố lớn gì, thời gian Tiêu Vân Trác ở Đông cung cũng vì vậy mà nhiều hơn. Nam chủ nhân một khi ở nhà, nữ nhân hậu viện tất sẽ không ngừng nghỉ.



“Tiểu công công, đây là canh tuyết lê phù dung do chính tay tần thiếp hầm cách thủy. Cuối thu khí sảng, tiết trời khô ráo, kính xin Thái tử gia phải bảo trọng thân thể nhiều một chút mới đúng!” Tần Nhụ tần mang theo một nụ cười thản nhiên trên mặt, bộ dáng khiếp nhược, thật đúng là có ba phần mùi vị của Mạnh Điệp Vũ.



“Nhụ tần chủ tử, ngài chờ một lát, tiểu nhân đi vào bẩm báo!” Tiểu thái giám lắc đầu thở dài, đoạn thời gian gần đây Doanh Nguyệt điện thật là náo nhiệt, làm hại Chu tổng quản, Ngu thượng nghi, còn có cả Trịnh công công trốn vào phòng trà nước, hắn cái tiểu thái giám này không thể làm gì khác hơn là ra ngoài ứng phó.



Tiêu Vân Trác nghe xong hồi báo, mí mắt cũng không thèm giơ lên, nói: “Đi hỏi Ngu cung nữ!”



Tiểu thái giám gương mặt xanh xao, khúm núm đi ra ngoài, xoay người bước vào phòng trà, trên mặt khổ sở đem lời nói của Tiêu Vân Trác lặp lại lần nữa với Thường Hy.



Thường Hy vội nuốt ngụm trà trong miệng vào, gắt gao nhìn chằm chằm tiểu thái giám kia, đôi tay nắm thành quyền, chỉ là cuối cùng vẫn phải nhịn xuống. Được rồi, ai kêu nàng là nô tỳ của người ta, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu, cho nên cố nặn ra nụ cười nói: “Vậy để ta đi xem một chút…”
Tiêu Vân Trác còn đang suy nghĩ, Thường Hy liền giận đùng đùng chạy vào, nhìn gương mặt Tiêu Vân Trác, cắn răng nói: “Thái tử gia, sắp đến tiết trung thu rồi nhưng là phần tiền phí thuộc về Đông cung còn chưa có nhận được. Nô tỳ đã tìm hiểu qua, ở chỗ các Hoàng tử khác đã sớm phân phát rồi, ngài xem nên làm cái gì bây giờ?”



Tiêu Vân Trác giương mi lên, thật là ngủ gật còn được có gối đầu, nhìn Thường Hy nói: “Cô cảm thấy thế nào?”



“Nô tỳ tới xin chỉ thị của Thái tử gia, không dám quá phận!” Thường Hy muốn nổ tung rồi, tên cầm thú đáng chết này là muốn nàng bị đám nữ nhân kia ăn đi? Hiện tại người người hoài nghi nàng yêu mị hoặc chủ, thật là oan uổng chết nàng, hoặc chủ cái rắm a! Tiêu Vân Trác tắm đều là Trịnh Thuận phục vụ, nàng còn chưa có đi vào bao giờ, thật là không có thiên lý!



Tiêu Vân Trác biết mình không thể chơi quá trớn, tránh cho chọc lửa thiêu thân, nhìn tiểu nha đầu này nếu như bị dọa đến phát điên thì người chịu thiệt cũng chỉ có hắn mà thôi!



“Nên khóc, nên nháo, muốn một phân tiền cũng không thể thiếu!” Tiêu Vân Trác giọng mang thâm ý nói.



Thường Hy sửng sốt, không hiểu Tiêu Vân Trác muốn làm gì, hắn không phải là từ trước đến nay rất kiêng kỵ chống lại nữ nhân trong hậu cung sao?



Thấy thần sắc Thường Hy, Tiêu Vân Trác lại thản nhiên nói: “Ca ca cô gửi thư đến rồi, mọi sự đã sẵn sàng, gió đông này cô tự mình kiếm đi!”