Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 178 : Mai Nhược chi biến

Ngày đăng: 22:25 21/04/20


Thường Hy chợt rút tay mình về, sắc mặt phi hồng, lùi về phía sau một bước rồi mới lên tiếng: “Cũng là vì nghĩ tới Mai Nhược chi biến nên mới ý thức được tầm quan trọng của Dương tuyển thị.” Nói tới chỗ này liền đưa tay giấu ra sau lưng, Tiêu Vân Trác tên này quá lớn mật rồi, lại dám… Lại dám cầm tay của nàng. Vốn là còn rất nhiều điều phải nói, lúc này thế nào còn có thể nói được? Thường Hy nói xong câu này liền quay đầu rời đi, nàng không còn biện pháp tâm bình khí hòa đứng ở chỗ này, lại không biết như thế nào đối diện với tình huống hiện tại, cho nên chỉ còn biết chạy!



Nằm ở trên giường lăn qua lộn lại không ngủ được, trong lòng Thường Hy có chút loạn. Nàng phát hiện mình thực sự có điểm thích Tiêu Vân Trác rồi, sẽ bởi vì hắn cao hứng mà cao hứng, tức giận mà thương tâm, nhìn thấy hắn thân vùi lấp trong hiểm cảnh sẽ nỗ lực nghĩ biện pháp lót đường cho hắn, giống như việc suy nghĩ cho hắn đã thành một thói quen, nhưng là… Hắn có nhiều tần thiếp như vậy rồi! Nếu như thời điểm trước kia nàng không thích hắn thì hắn có bao nhiêu nữ nhân cũng không liên quan đến nàng. Nàng lúc ấy chẳng qua là muốn quyền lợi trong tay hắn, cho nên ong bướm xung quanh hắn không ảnh hưởng gì tới nàng.



Nhưng là hiện tại không giống như vậy nữa, nàng đã có một chút thích hắn, mà nàng lại không thích cùng người khác chung một chồng, vô cùng ghét. Nếu không phải là yêu liền sẽ không đau lòng, nhưng bây giờ Thường Hy lại không dám nghĩ, nàng sợ nghĩ ra được đáp án sẽ tạo ra tổn thương quá lớn, nàng không tiếp nhận nổi!



Thường Hy biết phòng ngủ của Tiêu Vân Trác chỉ cách phòng nàng có một vách tường, giữa bọn họ chỉ là một tầng gạch mỏng, thế nhưng bức tường ấy cũng là tương lai bọn họ không dự đoán được. Hắn là thiên hoàng quý trụ, mà nàng mặc dù đã thoát khỏi thương tạ, nhưng là nếu muốn đứng cùng hắn… Coi như ca ca của nàng có thể đề tên bảng vàng, coi như trong vòng mười năm nữa Ngu gia có thể nổi lên trong thế chân vạc, nhưng là ai sẽ cho nàng mười năm chờ đợi của Tiêu Vân Trác?



Giữa bọn họ vốn không phải ngang hàng, bây giờ là vậy, tương lai cũng vậy, cả đời đều là vậy!



Thì ra yêu một người lại là một chuyện tình vất vả như thế. Thường Hy phủ thêm áo, tựa vào cửa sổ nhìn ánh trăng trên trời, bình sinh chưa từng yêu ai, không nghĩ tới lần đầu động lòng lại rơi vào cục diện lưỡng nan như vậy! Trước kia từng nghe nói mẹ cũng là thiên kim con nhà quan lại, lần đầu tình cờ gặp được cha, hai người vừa thấy thấy đã yêu, thế nhưng trình diễn lại chuyện xưa Trác Văn Quân cùng Tư Mã Tương Như, thừa dịp ban đêm bỏ trốn!
Triêu Hà đương nhiên không biết được tâm tư của Thường Hy, khuyên giải nói: “Ngu tỷ tỷ, muội biết gần đây tỷ bận rộn, phải lo lắng rất nhiều chuyện, nhưng là cũng không thể vì thế mà không chăm sóc cho thân thể mình!”



Thường Hy cũng không phản bác, chẳng qua là cười nói: “Ta không sao, chỉ là có chút chuyện nghĩ không ra, nghĩ mãi trời liền sáng!”



Thường Hy rửa mặt xong, theo thói quen thường ngày sẽ đi phục vụ Tiêu Vân Trác rửa mặt, nhưng là hôm nay nàng không muốn đối mặt với hắn, nên nói với Triêu Hà: “Ta đến chỗ Tam hoàng tử. Triêu Hà, muội thay ta đến phục vụ Thái tử gia đi!”



Triêu Hà gật gật đầu một cái, nói: “Dạ, Ngu tỷ tỷ, tỷ dùng xong đồ ăn sáng rồi đi, ngày nay phải làm không ít việc, sao có thể để mình đói bụng được!”



Thường Hy đang muốn nói chuyện, Vãn Thu chợt đẩy cửa ra đi vào, nhìn Thường Hy nói: “Ngu tỷ tỷ, Thái tử gia tìm tỷ có chuyện, nói tỷ lập tức qua đó!”