Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Chương 212 :

Ngày đăng: 22:25 21/04/20


Thời điểm Tiêu Vân Trác đi tới, Lệ Trung Dũng cũng vừa mới bước ra khỏi lán trại, hai bên đụng phải nhau, Lệ Trung Dũng vội vàng tiến lên một bước quỳ xuống hành lễ: “Vi thần tham kiến Thái tử điện hạ. Vi thần vô năng đã phụ sự giao phó của Thái tử, cảm thấy vô cùng hổ thẹn!



Tiêu Vân Trác lập tức tiến lên tự mình đỡ lấy Lệ Trung Dũng, nói: “Lệ tướng quân xin đứng lên, vạn vạn không thể nói như vậy, con người có sở trường tất sẽ có sở đoản, chuyện này không thể trách được tướng quân. Trận thế mấy ngàn vạn người trên chiến trường là thế mạnh của tướng quân, nhưng một thạch lâm đơn độc tinh xảo này chưa chắc đã là sở trường của ngươi, Lệ tướng quân không cần để ở trong lòng.”



Lệ Trung Dũng tràn đầy cảm kích, thậm chí cũng có chút xúc động nói: “Đa tạ Thái tử gia không trách tội. Nếu ngày khác Thái tử gia muốn vi thần ra trận giết địch, vi thần tuyệt đối sẽ không dám chối từ!”



Khóe miệng Thường Hy lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, Tiêu Vân Trác quả nhiên là một cao thủ lung lạc lòng người, ngắn ngủi mấy câu nói là có thể khiến người ta cảm động, tiến tới trung thành, liều chết cống hiến cho hắn.



Đoàn người dạo bước tới trước mặt thạch lâm. Thường Hy đứng sau lưng Tiêu Vân Trác, ngẩng đầu nhìn lại, lúc này mới thấy thạch lâm cũng không lớn lắm, nhưng là xung quanh đó đều được bao quanh bởi dãy núi thẳng tắp cao chót vót, coi như có dây thừng cũng không thể leo núi mà lên, chỉ có cách duy nhất là đi qua thạch lâm này mới có thể tiến vào sâu bên trong núi.



Thường Hy tỉ mỉ quan sát cách bày trận của thạch lâm, trong lòng đã có chút hiểu, là Bát quái kim tỏa trận. Bát quái kim tỏa trận đầu tiên là sử dụng chiêm tinh thuật nhiều hơn là kỳ môn độn giáp, nhưng sau đó đến đời Tam quốc, Gia Cát Khổng Minh lại căn cứ vào kỳ môn độn giáp mà tiến hành sửa đổi, hoàn chỉnh trận đồ. Có thể nói Bát quái kim tỏa trận là một trận thế danh tiếng vang xa trong cửu cung bát quái trận rồi.



Thường Hy không ngừng nghe thấy mọi người xung quanh hướng về phía trận đồ mà bàn luận. Trong mấy ca ca của Thường Hy chỉ có Ngu Thụy Lân là đã đọc qua binh pháp, từng học kỳ môn độn giáp nhưng cũng không tinh thông, vì vậy nhìn trận này chỉ do dự nói: “Thảo dân đã cùng Lệ tướng quân nhiều lần tra xét, cảm thấy trận này giống với Bát quái kim tỏa trận mà trong sử sách có ghi lại, nhưng là cũng không dám hết sức khẳng định.”
Tiêu Vân Trác lại phất tay một cái nói: “Các ngươi không cần khuyên, đối với kỳ môn độn giáp bản Thái tử cũng hiểu biết một chút, tối thiểu vẫn có thể bảo vệ được tính mạng, cùng lắm là nếu không phát hiện được gì thì sẽ lập tức ra ngoài.”



Tiêu Vân Trác kiên định nói, cả người tản mát ra một cỗ khí phách, có lẽ là vì tiểu tử này bị thạch lâm làm cho tức giận rồi, lúc này cũng rất quật cường. Nói xong liền đem áo choàng lụa tháo xuống đưa cho Ngũ Hải, hướng về phía trước đi.



Ngũ Hải thấy thế liền phịch một tiếng quỳ xuống ngăn Tiêu Vân Trác, nói: “Thái tử gia… Thái tử gia ngài hãy nghĩ lại đi, đây cũng không phải là chuyện nhỏ. Ngài là Thái tử, thân thể kim quý, tại sao có thể dễ dàng đi vào chỗ nguy hiểm, muốn đi cũng là lão nô đi!”



“Nói bậy, ngươi không hiểu biết gì, đi vào chắc chắn sẽ mất mạng. Ta biết rõ ngươi trung thành, nhưng là cũng phải tùy thời điểm.” Tiêu Vân Trác nói, sắc mặt mang theo khí phách không cho phép kẻ khác cự tuyệt: “Ta là Thái tử của Đỉnh Nguyệt quốc, nếu ông trời không muốn lấy mạng của ta sẽ để cho ta trở về. Nếu ta không phải là chân mệnh thiên tử thì càng không có gì phải nói rồi. Ta không thể để người khác chiến đấu còn mình đứng núp ở phía sau, đó không phải là việc ta sẽ làm.”



Tiêu Vân Trác đưa tay đỡ Ngũ Hải đứng dậy, xoay người nhìn Thường Hy vẫn còn đang mê mang, chợt hiện lên một nụ cười vô cùng rạng rỡ, đến gần nàng, ở bên người nàng thấp giọng nói ra: “Ta còn rất nhiều điều muốn nói với nàng. Nếu ta còn có thể sống đi ra ngoài, nàng Ngu Thường Hy đời này không cho phép rời khỏi bên cạnh ta, cũng không cho phép nghe lời ta nói mà xoay người rời đi.”



Thường Hy ngơ ngác sững sờ, cứ như vậy nhìn Tiêu Vân Trác sải bước hướng thạch lâm đi tới…